Khi đó Nhạc Bất Quần liền đem sự tích Tiêu Sử cưỡi rồng thuật cho Lệnh Hồ Xung nghe. Lão đã nói:- Về đời Xuân Thu, Tần Mục Công có nàng công chúa tên là Lộng Ngọc, ham mê thổi tiêu. Bỗng một chàng thanh niên tên là Tiêu Sử cưỡi rồng bay đến. Kỹ thuật thổi tiêu của nước Tần chàng đã tinh diệu đến độ nhân thần. Lộng Ngọc được Tiêu Sử dạy nàng thổi tiêu. Tần Mục công liền hứa gả công chúa cho chàng làm vợ. Sau hai vợ chồng công chúa song song bay lên cõi tiên. Vì thế mà thành một thiên cổ điển kêu bằng "Khoái tế thừa long".Nhạc Bất Quần lại nói tiếp:- Tiêu Sử đã là người tiên lại vào làm phò mã nước Tần tức là có đủ tư cách phú quý và tiên khí. Lúc sử chiêu này cần phải người có đủ phú quý cách và tiên khí. Còn ngươi thi triển chiêu này thì tuy có đủ lộ số nhưng chưa hết vẻ quê mùa và tư cách con người lãng tử. Thế thì... thế thì... nó không phải là "Tiêu Sử thừa long" mà là... mà là...Nhạc Linh San lúc đó đứng ở bên nói tiếp:- Mà là "Chu Hợi đồ cẩu".Ba người cùng cười ồ.Lệnh Hồ Xung nhớ rõ điển cố này, khi chàng nghe Nhạc Bất Quần nói đến chuyện Tần Mục Công hứa gả công chúa cho Tiêu Sử làm vợ, thì trống ngực đánh thình thình. Chàng cúi đầu xuống, không dám nhìn sư phụ, mà cũng không dám liếc tiểu sư muội.Chiêu "Tiêu Sử thừa long" sau chàng học mãi không được. Còn mỗi khi luyện tới chiêu "Ngọc Nữ kiếm thập cửu thức" là chàng nhớ tới tích cũ "Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366542/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.