Nhạc phu nhân nói:- Bọn tại hạ đã tới Lạc Dương thì chẳng thể vỏ những nhân vật này không đến ra mắt được.Vương lão gia tử! Phiền đại gia cùng đi với bọn tại hạ đến bái phỏng con người phong nhã đó được chăng.Nhạc phu nhân đã nói vậy, Vương Nguyên Bá chẳng thể nào chối từ được. Lão liền cùng con cháu đưa vợ chồng Nhạc Bất Quần và mấy tên đệ tử phái Hoa Sơn đến Ðông Thành.Dịch sư gia đi trước dẫn đường, xuyên qua mấy hẻm nhỏ vào tận đầu một ngõ hẹp. Nơi đây trúc biếc rậm rạp, làm gió phất phơ. Phong cảnh thiên nhiên rất là trang nhã.Ðoàn người vừa đi vào ngõ này đã nghe tiếng tình tang. Có người đang gẩy đàn. Nơi ngõ hẹp mát mẻ tĩnh mịch so với ngoài thành Lạc Dương nhộn nhịp thành ra hai thế giới khác biệt.Nhạc phu nhân khẽ nói:- Lục Trúc Ông tiên sinh thật biết cách hưởng thú thanh nhàn!Giữa lúc ấy, tiếng đàn rít lên cao rồi dây đứt. Người gẩy đàn liền ngừng lại.Một thanh âm khàn khàn của người già cả hỏi vọng ra:- Giai khách từ xa đến chiếu cố nơi hủ lậu này có điều chi dạy bảo?Dịch sư gia đáp:- Trúc Ông! Có một bản cầm tiêu phổ rất kỳ lạ muốn nhờ pháp nhỡn của lão gia giám định cho.Lục Trúc Ông nói:- Có tiêu phổ muốn lão phu giám định ư? Ha ha! Nếu vậy thì các vị biết điều lắm!Dịch sư gia chưa kịp đáp thì Vương Gia Câu đã dõng dạc cướp lời:- Có Kim Ðao lão gia tử đến bái phỏng.Gã nên chiêu bài của tổ phụ lên và chắc rằng oai danh tổ phụ lừng lẫy ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ngao-giang-ho/1366463/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.