Không quan hệ, dù sao cậu cũng không bị thiệt hại gì ——
Không thiệt hại cái rắm!
Lúc phản ứng lại, Phó Tinh Thần cảm thấy mình sắp thiếu oxi mà chết.
Giang Dạ tựa như biết Phó Tinh Thần muốn làm gì, lấy tay đè cô lại, anh hôn chuyên chú nhập tâm, đem môi cô nghiền qua một lần.
Rõ ràng là không uống rượu, nhưng lúc này cô lại cảm thấy đầu có chút say, phản ứng đều chậm nửa nhịp, cách vài giây mới dùng sức cắn vào khóe môi anh.
Cô cắn không nhẹ, mơ hồ nếm được mùi máu tươi.
Giang Dạ lúc này mới chịu buông cô ra, kết quả mới vừa lấy cánh tay đè trên người cô ra, bị ăn ngay một cái tát.
Cái tát và cái cắn khi nãy sử dụng sức mạnh như nhau, vừa nhanh vừa tàn nhẫn.
Mặt Giang Dạ xuất hiện vệt hồng, anh hơi nghiêng đầu, ánh sáng từ đèn đường chiếu vào, đem khuôn mặt tuấn tú tựa hồ phân cách thành hai tầng khác nhau.
Thật lâu sau,anh hơi gợi khóe môi lên, giương mắt nhìn về phía Phó Tinh Thần.
Lúc tối lúc sáng, ánh mắt anh ngăm đen thâm trầm, Phó Tinh Thần đột nhiên hối hận khi hạ tay nhanh như vậy.
Khóe miệng Giang Dạ xuất hiện vết máu, anh vươn ngón cái chùi lấy, sau đó giơ tay kia cầm lấy mấy tờ tiền, “Vốn dĩ tính toán lần này thanh toán xong ——”
“Tôi là người làm ăn, không muốn xuất hiện việc lỗ vốn,” anh vừa mở miệng, Phó Tinh Thần liền biết có chuyện xấu, quả nhiên Giang Dạ đem mấy tờ tiền kia bỏ vào trong hôc,giọng nói hơi khàn, nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nu/73259/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.