Cha Hoắc không nghĩ tới Lạc Thanh Hoài lại mặt dày như vậy, vừa mới tới đã gọi "Cha".
Nhưng mà nhìn thấy ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tiếc nuối lại có phần hâm mộ của dì kia, cha Hoắc lại cảm thấy rất thỏa mãn.
Việc Hoắc Chu comeout ầm ĩ rất lớn, những người hàng xóm này đều biết khuynh hướng của anh.
Những người thuộc thế hệ trước có thể chấp nhận đồng tính luyến ái rất ít, nhưng vì cha mẹ Hoắc tính tình phúc hậu, thanh danh trong khu tập thể này rất tốt, bình thường mọi người có nhắc tới tính hướng của Hoắc Chu thì đều không có ác ý gì, chỉ là cảm thấy vì hai người này mà khổ sở.
Đồng tính luyến ái thì có gì tốt? Mọi người xem, đến cả một người yêu đứng đắn cũng không tìm thấy được? Về sau thì sẽ ra sao?
Không nghĩ tới, hiện tại Hoắc Chu không những tìm được mà còn là một tiểu tử xuất chúng như vậy.
Người dì này vừa liếc mắt một cái đã nhìn trúng Lạc Thanh Hoài đương nhiên vì hình tượng bên ngoài của hắn thật sự xuất sắc, lúc này vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: "Hai người đây là..."
"Đây là con dâu của tôi." Cha Hoắc giương cằm, thừa nhận thân phận của Lạc Thanh Hoài.
Lạc Thanh Hoài thiếu chút nữa đã ngã nhào ra đất, nhưng vẫn rất vui vẻ, nếu chú đã nhận hắn là con dâu thì hẳn là rất vừa lòng chứ? Sẽ không chia rẽ bọn họ chứ?
"Cha, để con xách đồ ăn đi." Lạc Thanh Hoài rất biết làm việc, dùng một tay xách quà tặng, nhận lấy đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116885/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.