Lạc Thanh Hoài ước chừng thoa kem dưỡng tay đến khi Hoắc Chu ăn xong một phần bít tết.
Hoắc Chu cảm giác lòng bàn tay cũng bị hắn xoa đến nóng bỏng, nhưng nhìn mặt Lạc Thanh Hoài anh lại không nỡ rút tay về.
Ăn xong bít tết, Hoắc Chu mới nhìn đủ thứ xung quanh, rút tay về.
"Gọi thêm một phần bánh ngọt nhé?" Lạc Thanh Hoài không đợi Hoắc Chu nói chuyện đã lên tiếng, "Anh xem thực đơn xem, muốn ăn phần thứ ba hay thứ bốn?"
Hai chữ "ba" và "bốn" phát âm có nặng hơn một chút.
Đầu óc đang mê muội vì sắc đẹp của Hoắc Chu bỗng nhiên giật mình một cái.
Lạc Thanh Hoài muốn gọi thêm một phần bánh cho anh thì cứ đưa trực tiếp thực đơn là được rồi, cho dù là đề cử thì cũng sẽ nói thẳng tên, tại sao phải đặc biệt nhắc tới phần thứ ba hay thứ bốn?
Ba, bốn... Hoắc Chu muốn quay đầu nhìn xung quanh nhưng rất nhanh tỉnh ngộ, cố gắng nhịn xuống.
Người trong tiệm không nhiều không ít, vừa rồi tất cả lực chú ý của anh đều đặt lên người Lạc Thanh Hoài, cũng không phát hiện xung quanh có ai không thích hợp.
Nhưng nếu Lạc Thanh Hoài cẩn thận như vậy, hẳn có người đang giám sát em ấy?
Hoắc Chu đoán Lạc Thanh Hoài đang muốn hỏi kết quả giám định của viên thuốc kia.
Kết quả ngay trong túi áo anh, vốn đang định không dấu vết mà nhét vào quần áo Lạc Thanh Hoài, hiện tại xem ra không cần, đưa cho em ấy lại càng thêm nguy hiểm.
Hoắc Chu nhanh chóng tỉnh táo lại, sờ sờ bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116860/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.