Hoắc Chu trở lại cục liền kiểm tra kỹ càng thi thể thêm một bước, không khác biệt lắm với phán đoán ban đầu của anh.
Người chết ở trong tầm 25 đến 28 tuổi, cao xấp xỉ một mét sáu lăm, thời gian tử vong tầm một năm, trước khi chết đã bị ngược đãi rất thảm thiết.
"Này cũng quá thảm đi." Hạ Thi Đào đứng bên cạnh ghi chép, lại càng thêm tức giận, "Không bằng súc sinh!"
Cho dù là muốn giết người, một dao chém chết ít nhất cũng không đau đớn như vậy. Cái loại từ từ mà bị ngược đãi đến chết này cũng phải chịu đủ tra tấn, đúng là sống không bằng chết.
Cái loại người vui sướng vì khiến người khác đau khổ chẳng khác gì ma quỷ, nên bị ném xuống mười tám tầng địa ngục.
Nếu người sau khi chết có thể biến thành quỷ, cô gái này chỉ sợ đã sớm hóa thành lệ quỷ, chém hung thủ hàng vạn nhát dao.
Đáng tiếc, trên đời không có quỷ, đừng nói tới hung thủ, đến thân phận hiện tại của cô gái này còn chưa xác định được.
"Tiểu Lý, mang báo cáo khám nghiệm tử thi xuống đưa cho đội trưởng Thái." Hoắc Chu tháo găng tay, nói với Lý Hậu, "Nhân tiện hỏi xem có tiến triển gì không."
Lý Hậu đồng ý, buông vật trong tay ra đi xuống lầu.
Hoắc Chu quay đầu nhìn Hạ Thi Đào: "Có kết quả chưa?"
Hạ Thi Đào sửng sốt hai giây mới phục hồi tinh thần: "Có rồi ạ."
Cô lấy một tờ giấy từ trong túi áo ra đưa cho Hoắc Chu.
"Không bị những người khác nhìn thấy chứ?" Hoắc Chu nhận lấy rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116859/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.