Hai người vừa đi tới cửa khu tập thể liền đụng phải Bàn Đôn đang dẫn theo một đám nhỏ.
Nhìn thấy bọn họ, Bàn Đôn nhất thời cả giận: "Lạc Thanh Hoài! Mày đứng đó cho tao!"
"Làm gì?" Hoắc Chu giống như một con gà mái bảo vệ con, duỗi tay che phía trước Lạc Thanh Hoài, hếch cằm giằng co với Bàn Đôn.
"Nó đổ nước lên người tao, hại tao bị mắng, hôm nay nhất định tao phải báo thù!" Bàn Đôn xoa tay, "Tiểu Mễ Chúc qua đây, tao không so đo với mày."
Nhà bọn họ ở thuộc khu tập thể của xưởng 306, các gia đình bên trong đa phần đều là công nhân của xưởng, đều quen biết lẫn nhau.
Đám Hoắc Chu phần lớn đều là tám tuổi, từ tám đến mười hai tuổi có tầm chục đứa.
Bàn Đôn không phải là người lớn tuổi nhất nhưng cân nặng lại là hạng nhất, đánh không thắng cũng có thể xài chiêu lấy thịt đè người. Cho nên bình thường đều ngông nghênh đi trong khu tập thể, bị người gọi là tiểu bá vương, trong tình huống bình thường cũng không ai dám chọc tới nó.
Hoắc Chu cùng Bàn Đôn đánh nhau nhiều nhất, nhưng người trong khu tập thể đều thích Hoắc Chu hơn. Mỗi lần Hoắc Chu cùng nó gây chuyện thì kết cục của nó cũng đều không tốt đẹp gì, cho nên bình thường Bàn Đôn cũng không dễ dàng chọc tới cậu.
Hôm qua Hoắc Chu mách mẹ nó, Bàn Đôn không truy cứu cũng đã là nhường cậu một bước.
Nhưng Hoắc Chu hiển nhiên không hài lòng, "Từ hôm nay trở đi, Lạc Thanh Hoài là em trai ruột của tao, về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-my-nhan-toi-tung-choc-gheo-day-thi-thanh-cong-roi/4116821/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.