Vài ngày kế tiếp, ở trường quay gặp Thẩm Liễm, đối phương thế nhưng thực bình thường, khi chào hỏi Kiều Ứng cũng rất tự nhiên, giống như chưa từng phát sinh qua chuyện gì. Tựa hồ thật sự giống như lời hắn nói, chính là chỉ đùa một chút thôi. Kiều Ứng đoán không ra tâm tư người này, nhưng trong lòng lại thầm cảm thấy may mắn, chuyện đêm đó coi như không phát sinh, cứ để nó trôi qua.
Nhưng mà dần dần, hắn bắt đầu nhận thấy có chút kỳ lạ.
Khi ở trước mặt mọi người, thái độ Thẩm Liễm vẫn như trước kia. Thế nhưng chỉ cần khi bọn hắn ngẫu nhiên chung một chỗ, hoặc trong phòng hóa trang, hoặc ở phòng chờ, thậm chí bên trong thang máy, đều có một tầm mắt như có như không quấn quanh người hắn. Kiều Ứng phát giác Thẩm Liễm cũng không kiêng dè, bộ dạng mỉm cười thẳng thắn vô tư, cũng không có hành động gì khác, thế nên hắn đành phải làm bộ như không thấy.
Lúc ăn cơm, Thẩm Liễm sẽ tự nhiên ngồi cạnh hắn, lần nào cũng vậy. Dần dần, chỗ ngồi bên cạnh Kiều Ứng vô hình trung liền bị dán nhãn “Thẩm Liễm độc quyền”, cho dù Thẩm Liễm thỉnh thoảng quay muộn nên tới ăn trễ, mọi người cũng sẽ theo thói quen đem chỗ ngồi bên cạnh Kiều Ứng để trống dành cho hắn.
Không chỉ như thế, mỗi khi xong việc Thẩm Liễm đều chờ hắn cùng nhau quay về khách sạn, lúc tụ tập thì đứng ra thay hắn chắn rượu. Ngẫu nhiên giới truyền thông tới phim trường chụp ảnh, Thẩm Liễm cùng Kiều Ứng đứng sóng vai với nhau, khoác vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-minh-tinh/201555/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.