"Mẫu thân, mẫu thân, vì sao nhũ danh của con lại là Bá Nhi vậy?" Tiểu cô nương trên đầu có hai lỗ tai đầy lông nhung ngồi trên tảng đá lớn bên dòng suối, ngẩng mặt hỏi người lớn ở trước mặt.
Lúc này Phàn Thiện đang vốc nước suối rửa chân cho nữ nhi, nghe hỏi như vậy không khỏi dừng lại một chút.
Vấn đề của nữ nhi đúng là làm khó nàng rồi.
Đứa nhỏ này là hài tử đầu tiên của nàng và Câu Nguyệt, tên là Phàn Thiên Thu, còn có nhũ danh là Bá Nhi, đều là Ma Tôn đặt cho. Lúc trước Ma Tôn vô cùng hào hứng muốn đặt cho cháu gái của hắn một cái tên khí phách vang dội, vốn còn muốn đặt là Phàn Bá, sau đó bị Câu Nguyệt kịch liệt phản đối mới nhượng bộ.
Nhưng mà, hiện tại nên giải thích thế nào đây?
Phàn Thiện rũ mi nhìn tiểu cô nương trước mặt. Gương mặt béo mập đáng yêu, tóc mái thưa thớt xinh đẹp, đôi mắt to tròn màu vàng nhạt phát sáng trong suốt, lông mi cong cong thỉnh thoảng chớp một chút. Hài tử hồn nhiên nhu thuận này không hề liên quan gì đến hai chữ khí phách kia.
Nữ nhi còn đang yên lặng chờ nàng trả lời, trên mặt mang theo tò mò và mong chờ. Phàn Thiện suy nghĩ một chút, cuối cùng nói ra lý do mà ngay cả nàng cũng thấy vô cùng gượng ép: "Bởi vì... nghe rất êm tai"
"À..." Tiểu Thiên Thu nghe đáp án xong có chút thất vọng, lỗ tai mềm mại hình tam giác rũ xuống, nhưng trong lòng rõ ràng vẫn còn nghi hoặc. Sau đó nàng nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/1422744/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.