Tất cả giống như đặt mình vào trong đêm tối, thò tay ra nhìn cũng không thấy năm ngón. Cuồng phong âm hàn dị thường chợt thổi lên, cuốn cát bụi đập lên mặt. Những đám mây dông trên đầu ngày càng dày đặc, phát ra âm thanh chói tai, những ánh sáng đỏ rực lóe lên tạo thành những hình thù đáng sợ.
Ma binh mặc dù có tố chất huấn luyện nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng kinh ngạc đến đáng sợ như vậy, không biết nên phản ứng thế nào, nhao nhao dừng lại nhìn về phía Tôn chủ của bọn họ.
Ma Tôn nhíu chặt mi phong âm thầm tính toán biến hóa của đám mây này, sắc mặt hắn càng lúc càng ngưng trọng – quả nhiên thật sự là Cửu Trọng Phong Lôi, cảnh tượng độ kiếp hóa ma nghìn năm khó gặp! Hắn kinh hãi không ngớt, vội vàng quay đầu nhìn Câu Nguyệt thì đã thấy nàng mất đi ý thức, cả người lảo đảo về phía sau.
"Nguyệt nhi!"
"A Nguyệt!" Phàn Thiện bất ngờ, một phen đỡ được Câu Nguyệt đã ngất đi, đem người ôm vào lòng, nâng cổ tay lên kiểm tra mạch đập, lúc này nàng mới nhận ra hơi thở trong cơ thể Câu Nguyệt hoàn toàn hỗn loạn, trong kinh mạch đầy rẫy lực lượng khác thường, càng lúc càng bành trướng ra, cơ thể cũng đang dần nóng lên, cách một lớp y phục vẫn cảm thấy nóng, so với dị tượng khắp bầu trời càng khiến nàng kinh sợ hơn.
Ma Tôn nhanh chân chạy đến nâng mặt Câu Nguyệt lên, lo lắng gọi nàng vài tiếng rồi lập tức vạch mí mắt nàng lên, một chút may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mieu-dai-cau/1422720/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.