Gà nướng rất ngon, ăn kèm cải trắng ngọt nhẹ không cảm thấy ngán chút nào.
Chẳng qua Chung Sở Vân cũng không ăn bao nhiêu, hai khay da và thịt gà phần lớn đều vào bụng Úc Linh.
Úc Linh ăn rất vui vẻ, ăn xong vẫn còn thưởng thức dư vị.
Dưới đáy lòng, nàng ghi lại một chuyện tốt Chung Sở Thiên đã làm, đến lúc xem TV vẫn lẩm bẩm vài lần —— về sau kiếm được tiền, nhất định phải ăn thường xuyên.
Ngày thứ tư của năm mới là cuối tuần, chịu đựng gió lạnh đi một nửa thành phố cũng chưa tìm được việc, Úc Linh quyết định nghỉ ngơi một chút, cũng không ra ngoài một mình.
Lúc cùng nhau xem TV, Chung Sở Vân nhận được một cuộc điện thoại, đứng dậy phủ thêm áo khoác xuống dưới lầu.
Khi trở về, trong tay có thêm một phần lễ vật.
Đó là một chiếc di động dành cho Úc Linh.
Úc Linh hỏi bao nhiêu tiền, Chung Sở Vân chỉ nói không đắt, tặng cho nàng, không cần ghi nợ.
Nàng vui sướng lắc lắc đầu, nói dù thế nào cũng muốn ghi nợ.
Chung Sở Vân kiên trì: "Lễ vật chỉ có thể tặng, không thể bán."
Úc Linh cắn cắn môi dưới: "Vậy ta không nhận......"
Chung Sở Vân trầm mặc một hồi, nhàn nhạt nói: "Tiền đã tiêu rồi, ngươi không cần thì ta dùng."
Dứt lời, trong ánh mắt ngẩn ra của Úc Linh, nàng đổi sim từ máy cũ sang máy mới, ôm hai di động lăn lộn hồi lâu trên sô pha.
Nào là clone nào là gói cước, Úc Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-mien-hoa/2483631/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.