"Phụ thân, ngươi không phải vẫn luôn nói với ta, nếu gặp được người mình yêu phải hết lòng vì người đo hay sao. Ta không phải ngươi, ta không cần phải có trách nhiệm với người khác!"
Ánh mắt Cửu Tiên Hi hiện lên sự kiên định, đứng chắn trước mặt Đổng Ngạc Y Nhan, tất nhiên là không có ý định giao Đồng Ngạc Y Nhan cho bốn người bọn họ.
"Đúng là ta đã từng nói như vậy. Cho nên là hiện tại con dùng những lời này để ngăn ta không giết nàng?"
"Chuyện khác con có thể đồng ý với mọi người, nhưng giao Y Nhan cho mọi người, con không thể đồng ý!"
Không khí giữ hai cha con bỗng nhiên trở lên căng thẳng. Đây là lần đầu tiên hai cha con đối đầu nhau, không ai chịu nhưng ai.
Nhưng dù sao Cửu U Hoàng cũng là người trải qua biết bao nhiêu lần cận kề cái chết, nói đúng hơn hắn từng chết một lần, bản thân lại là một Thiên Đạo, so về khí thế Cửu Tiên Hi hoàn toàn bại trận.
Đổng Ngạc Y Nhan nhìn Cửu Tiên Hi vù mình mà chống đối lại Cửu U Hoàng, trong lòng như dằng xé. Bỗng nhiên hối hận vì lúc đầu tiếp cận Cửu Tiên Hi.
Nếu như nàng không phải là người Ám Giới, vậy hiện tại có phải hay không không phải như thế này?
Cửu Tiên Hi và Đổng Ngạc Y Nhan không hề chú ý tới, Lam Tiên lúc này sắc mặt không hề căng như Cửu U Hoàng, từ nãy tới giờ chưa nói một lời nào, chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn. Nàng âm thầm lùi lại, ngón tay khẽ động. Khóe miệng Lam Tiên cong lên một độ cong rất nhỏ, nhìn Cửu U Huyền nhẹ nhàng gật đầu một cái. Cửu U Huyền kéo Hàn Dạ Minh về sau, Lam Tiên cũng lùi lại, chỉ để một mình Cửu U Hoàng nói chuyện với Cửu Tiên Hi.
Bỗng nhiên trước mắt Cửu Tiên Hi và Đổng Ngạc Y Nhan đồng thời trở lên mờ mịt. Hai người thoáng hiện lên sự hoảng hốt, nhưng mà chỉ vài giây sau đó tầm nhìn liền trở lại bình thường. Hai người họ cũng chỉ nghĩ là do bản thân hoa mắt nên cũng không nghĩ gì nhiều.
Khi cả hai còn chưa kịp phục hồi tinh thần, Cửu U Hoàng đột nhiên nâng tay, linh lực tu lại ở lòng bàn tay, những mũi tên sấm sét bắn thẳng tới Đổng Ngạc Y Nhan.
Đổng Ngạc Y Nhan mới chỉ là tu vi Khổng Minh hậu kỳ, làm sao tránh được sự tấn công của một Thiên Đạo. Cơ thể lãnh trọn toàn bộ những mũi tên sấm sét đó.
Vừa chạm đến cơ thể nàng, những mũi tên ấy liền biến mất, nhưng trên cơ thể đã xuất hiện từng lỗ nhỏ như bị tên bắn. Cơ thể ngã quỵ nằm dưới đất, cả người tê liệt co lại, máu từ khóe miệng chảy ra. Thỉnh thoáng còn nhìn thấy trên cơ thể Đổng Ngạc Y Nhan phát ra những tia sét màu xanh ngọc.
Tu vi của Cửu Tiên Hi vừa mới đột phá Linh Thần không lâu, không thể nào ngăn được đòn tấn công này. Thứ nàng cảm nhận được là có thứ gì đó vụt qua má, đến khi định thần lại thì đã thấy Đổng Ngạc Y Nhan nằm quằn quại đau đớn dưới đất.
Cửu Tiên Hi muốn tiến lên, Cửu U Hoàng phất tay, một kết giới ngăn Cửu Tiên Hi lại, ngăn Cửu Tiên Hi và Đổng Ngạc Y Nhan ra thành hai không gian riêng biệt. Cho dù Cửu Tiên Hi có kêu gào thế nào, kết giới bên này cũng không hề nghe thấy.
Cửu U Hoàng từ từ tiến lại gần Đổng Ngạc Y Nhan, ánh mắt hắn sắc lạnh. Đổng Ngạc Y Nhan nằm dưới đất, cơ thể run lên vì sợ hãi. Cửu U Hoàng giơ tay, vô số kiếm khí từ từ hình thành đâm thẳng xuống người Đổng Ngạc Y Nhan.
Cửu U Hoàng ra tay vô cùng dứt khoát, chín mươi chín kiếm khí thay nhau hình thành đâm xuống. Đổng Ngạc Y Nhan kêu lên đau đớn. Từng đạo kiếm khí đâm xuống từng tấc da tấc thịt trên người nàng cũng không khác nào đang cứ vào trái tim Cửu Tiên Hi.
Cửu Tiên Hi đập mạnh vào kết giới, đập đến tay chảy máu cũng không dừng. Nhưng cho dù dùng sức tới mức nào cũng đều vô dụng, kết giới một chút cũng không hề hấn gì.