"Nếu đã dám tới, người đâu, bắt nàng lại!"
Thất trưởng lão đã ra lệnh cho hắn không được giết nàng. Hắn nói không được giết còn nếu như tra tấn hay hành hạ gì đều được nhỉ. Nếu vậy phải để nàng hầu hạ hắn trước.
Trong đôi mắt của Lâm lão gia thoáng hiện lên sự d.â.m t.à nhưng vì để giữ thể diện nên không có biểu hiện quá rõ, với lại sự chú ý của mọi người lúc này đều đổ dồn về phía Cửu U Huyền đâu ai nhìn được trong mắt hắn đang có gì. Người khác nhìn không thấy đâu có nghĩa Cửu U Huyền không nhìn thấy.
Lâm Đại Cường còn nhỏ đã có d.ụ.c v.ọ.n.g hóa ra là do di truyền. Nói cha nào con nấy quả thực không sai mà!
Cửu U Huyền phẩy tay một cái, rồi cười nhạo một tiếng. Không ai hiểu nàng vậy là có ý gì, thứ bọn họ nghe thấy tiếp theo chỉ có tiếng kêu đau đớn của Lâm lão gia.
Lâm lão gia ngã quỵ xuống đất, hai tay ôm lấy mặt, máu xuyên qua những kẽ tay chảy xuống, miệng không ngừng nói.
"Mắt của ta! Mắt của ta! Ngươi đã làm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ma-phi-cua-minh-de/1850808/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.