Bây giờ là bốn giờ hai mươi phút chiều, là thời gian mà tiểu lưu manh chấm dứt một ngày huấn luyện.
Việc huấn luyện ở nước ngoài cho dù gấp gáp đến đâu cũng sẽ không kéo dài thời gian, chỉ là đem lượng luyện tập giao cho ngươi, ngươi có làm hay không thì đó là chuyện riêng của ngươi.
Trên tường, chiếc đồng hồ in hình nhân vật hoạt họa vẫn chạy đều đều, ánh tà dương ấm áp rọi qua cánh cửa sổ mở rộng, tiến vào trong phòng, phủ lên thân ảnh Mộ Dung Cương đang ngồi trên sô pha, mang đến cho y chút cảm giác ấm áp.
Mộ Dung Cương nuốt nuốt nước miếng, dùng sức nói với bản thân mình, nhất định phải bình tĩnh, hỏi cho rõ ràng rồi hẵng nói. Nhưng mà mồ hôi đã ướt đẫm cả hai tay, hai bàn tay đều đang run rẩy nhè nhẹ.
Chẳng trách y nghi ngờ, thật sự thiếu niên này quá đẹp, không thể không khiến cho người ta động lòng. Tiểu lưu manh không biết sẽ như thế nào, chứ ngay cả Mộ Dung Cương cũng cảm thấy tâm động.
Đối mặt với sắc đẹp như thế, liệu hắn còn có thể thủ thân như ngọc sao? Mộ Dung Cương thực hoài nghi.
“Uống ly trà đi.” Tóc đen mắt xanh, thiếu niên xinh đẹp đến phi tự nhiên lễ phép bưng một ly hồng trà tới, đặt lên trên bàn, thuận thế ngồi xuống cái ghế bên cạnh, dùng một cánh tay đỡ lấy khuôn mặt xinh đẹp của cậu ta, tựa như một chú mèo Ba Tư nhàn nhã dựa lên ghế, đầy vẻ hứng thú đánh giá Mộ Dung Cương.
Thật sự, rất xinh đẹp.
Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346038/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.