Trời đang sáng sủa đột nhiên tối sầm lại, mưa đổ xuống như trút nước, những giọt nước mưa vui vẻ rơi tí tách bên ngoài cửa sổ thủy tinh, giống như những tiểu yêu tinh nghịch ngợm, chớp chớp đôi mắt nhỏ tươi cười với người con trai trẻ đang nhăn nhó mặt mày ở bên trong phòng. 
Bình thường y rất dễ nhìn nha, khuôn mặt vô cùng tuấn lãng, chỉ là mặt mày trong lúc này tựa hồ như đang có nhiều suy nghĩ, mang theo một chút mị ý, giống như cây cỏ sau cơn mưa, hết sức khả ái. 
Nhưng mà những giọt mưa nhỏ nào có biết đâu, người con trai này đúng là vì chính vẻ “khả ái” này mà buồn rầu? 
Mộ Dung Cương mới đầu nghĩ đến, ở chung bất quá là mỗi buổi tối cùng lắm thì bị tiểu lưu manh chiếm chút tiện nghi thôi. Nhưng sự thật chứng minh, y thật sự là quá ngây thơ rồi. 
Ở chung, thật sự không phải đơn giản như là hai người chỉ cùng nhau ăn một bữa tối. 
Ách…… Bình tĩnh mà xem xét, tiểu lưu manh kỳ thật có lối sống thực khỏe mạnh. 
Bởi vì là tuyển thủ đua xe, cho nên phi thường chú ý rèn luyện thân thể. Mỗi buổi sáng đúng sáu giờ sẽ rời giường. Tập thể dục một chút xong thì về nhà đánh thức y dậy, hầu hạ y rời giường. Rồi mới lái xe đưa y đi làm, còn mình thì chạy ra ngoài bận rộn. 
Giữa trưa bình thường hắn đều sẽ về Đường gia, bồi lão cha ăn cơm, ngủ trưa, buổi chiều có khi ở nhà xem ti vi, có khi lại chạy ra ngoài. 
Khi hắn ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-luu-manh-dich-ai-tinh-cong-luoc/1346028/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.