Khi quân báo đại binh Trần quân công Tần truyền vào cung đình Yên quốc, trong kinh thành Đại Sở quốc, trong thư phòng phủ Nghị Chính vương, cũng chính là một phiến trầm túc.
Tần Húc Phi ánh mắt trầm định nhìn phong thư trong tay.
Phong thư này, kỳ thật không phải dài, y lại đã im lặng bất động mà nhìn đủ non nửa canh giờ.
Trước án, một người trung niên phong trần mệt mỏi quỳ gối cúi đầu, lấy một tư thái cực hèn mọn mà quỳ mọp dưới đất, trán gần như dán sát đất, hắn bảo trì tư thế này, lặng lẽ chờ đợi, cũng đã đủ non nửa canh giờ.
Tần Húc Phi vẻ mặt nghiêm nghị, không thấy buồn vui. Người đang quỳ, đầu sụp xuống đất, khó thấy khuôn mặt. Chỉ có Kỳ Sĩ Kiệt đứng hầu một bên, trong mắt chừng như phải bốc lửa, vẫn nhìn chằm chằm kẻ quỳ dưới đất kia.
Hai tay hắn gắt gao nắm thành quyền bên người. Nếu không phải cố kỵ trước mặt Tần Húc Phi, không thể thất lễ làm bậy, Kỳ Sĩ Kiệt sợ là đã sớm xông lên báo người này bằng quả đấm.
Ngay trong sự trầm mặc kỳ dị này, Tần Húc Phi rốt cuộc khẽ thở dài một tiếng: “Sĩ Kiệt.”
Kỳ Sĩ Kiệt vừa nghiến răng nghiến lợi, tiếp tục một khắc không ngừng mà căm hận nhìn chằm chằm người đang quỳ kia, vừa theo tiếng đi đến trước án.
Tần Húc Phi đưa tay chuyển phong thư qua.
Kỳ Sĩ Kiệt nhận thư, nhanh chóng lướt từ đầu đến cuối, nhịn không được cười lạnh ra tiếng: “Hiện tại lại biết đến cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446789/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.