An Vô Kỵ muốn Dung Khiêm ra mặt tương thân, Dung Khiêm sửng sốt: “Cái gì?”
An Vô Kỵ thở dài: “Ta an bài tìm người tương thân với ngài, ngài mỗi lần đều cự tuyệt là được, số lần nhiều rồi, ta cũng dễ từ chối Thanh cô nương. Không phải ta không tận lực, là Dung tiên sinh ngài nhãn giới cao, ta đã liều mạng tìm ngần ấy tiểu thư khuê các, ngài đều không vừa mắt, ta cũng đâu có cách nào. Tuy rằng Thanh Cô trên chuyện thành thân của ngài không chịu nói lý chút nào…”
Nhìn thần sắc Dung Khiêm không tốt, hắn lại vội chữa: “Nhưng tính tình vẫn rất tốt. Nàng ta giận chỉ bởi vì ta lúc trước từng mạnh miệng mà mãi không làm gì. Chỉ cần thấy ta chân chính cố gắng, hẳn cũng không nỡ trách ta nữa.”
Dung Khiêm vừa giận vừa buồn cười: “Ngươi hồ đồ gì thế? Bây giờ nhà đại hộ chân chính chỗ nào lại để thiên kim khuê các ra gặp mặt tương thân với nam nhân.”
“Đạo lý này chúng ta biết, nhưng Thanh Cô đâu biết.” An Vô Kỵ cười gian. Người thành thật có thể lấy lý mà lừa. Thanh Cô dù sao chỉ là cô nương chất phác ra từ nông thôn, tuy rằng hiện tại nàng đã vào kinh, mở trà lâu, kiến thức rộng, nhưng dù sao tiếp đãi phần nhiều là khách nam, danh môn khuê tú chân chính làm sao lại xuất đầu lộ diện ra đây uống trà? Nàng cũng không hiểu được hào môn đại trạch kia, kiến thức lễ pháp quy củ của người ta. Cho nên nàng không biết danh môn khuê tú tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446726/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.