Tin tức Phương Khinh Trần không chết, như gió giây lát truyền khắp cả Sở quốc, phố lớn ngõ nhỏ, nhà bình dân bách tính, trong ngàn dặm liên doanh, mọi người đều đang đàm luận y.
Phương Khinh Trần không chết, Trấn Quốc hầu không chết.
Hô tên y, ánh mắt bách tính do tai nạn mà chết lặng chậm rãi có quang hoa, kêu tên y, dung nhan sĩ binh bởi chiến tranh mà mỏi mệt, dần dần có hào quang.
Họ không biết y, không quen thuộc y, nhưng mà, họ đã nghe rất nhiều chuyện về y.
Hào cường các phương, vì lợi ích riêng mình, đều kiệt lực thần hóa ân sư của họ, cố soái của họ. Nghe nhiều rồi, mọi người đều biết Phương Khinh Trần là chiến thần nhân gian, là cột chống trời của Sở quốc, bởi vì mất đi y, Sở quốc mới sa vào tai nạn. Vậy thì sau khi y một lần nữa đến nhân thế, phải chăng tai nạn sẽ qua đi?
Mọi người đều đang kỳ vọng, mọi người đều đang chờ đợi, bất kể thân ở đất nào, bất luận là cấp dưới của quân đội nhà nào, giờ đây những người bình thường này, đối với người toàn mỹ mình đầy kim quang, cao cao tại thượng trong ảo tưởng kia, tràn ngập kính ngưỡng và chờ đợi.
Lúc này, Phương Khinh Trần đang làm gì?
“Tốt lắm, tốt lắm, Tần Húc Phi hùng cứ phương bắc, các ngươi lại ở bên cạnh ầm ĩ đến gà bay chó sủa.” Phương Khinh Trần hừ hừ cười lạnh: “Đám Viễn Phong và Giang Lãng họ tranh lập Hoàng đế, ngươi và Vương Triết liền tranh địa bàn, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-5-phong-van-te-hoi/2446479/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.