“Các ngươi không có phúc tận mắt nhìn thấy, lúc Phó công tử đại triển thần uy là kinh thiên động địa cỡ nào, y cứ thế một quyền…” Vô số tiếng huyên náo trong tửu lâu lại không thể ép xuống lời tự thuật vang dội kia. Người nói chuyện mặt đỏ bừng, miệng đầy mùi rượu, nước miếng tung tóe, vung tay múa chân, vậy mà lại có thể hấp dẫn vô số người vây xem.
“Thế nào?”
“Sau đó thế nào?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Cho dù đã sớm biết đáp án, nhưng bầu không khí sôi động lúc rượu say đắc chí tạo ra, vẫn khiến rất nhiều người lớn tiếng hỏi phần sau.
“Sau đó, thành Võ Dương chúng ta liền có thêm một danh thắng du tích.” Theo lời nói cùng được thơm lây của khách rượu, phần lớn mọi người đều cười ha ha.
“Triệu Đại, ngươi thật có phúc được thấy, trường thịnh sự nọ năm ấy ngươi ở gần nhìn rõ mồn một, đáng thương ta hồi đó cũng liều mạng muốn chen về trước, thế nhưng đằng trước biển người nghìn nghịt, chẳng nhìn thấy gì, cho dù sau đó cảm thấy cả đại địa đều chấn động, bao nhiêu người đều không đứng được, ngã nhào dưới đất, ta cũng chỉ thấy phía trước bụi mù dày đặc mà thôi.” Bên cạnh còn có khách rượu không nén được nói mấy câu hâm mộ.
Triệu Đại nọ càng đắc ý dương dương: “Đâu chỉ là phúc được thấy, vị Dương sư phụ kia của Chấn Vũ võ quán ta hiện giờ, lúc trước chính là do Phó công tử đích thân chỉ điểm đó…”
“Thật sự…” Bốn phía lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-3-bich-huyet-han-khanh/1947668/quyen-3-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.