“Triệu quốc Phong Kính Tiết và Sở quốc Phương Khinh Trần đều đã chết.” Vừa vào phòng nghị sự, câu nói đầu tiên đâm thẳng vào mặt của Địch Cửu đã khiến Phó Hán Khanh đương trường đứng sững.
Tiêu Thương nhàn nhạt bổ sung: “Trời còn chưa sáng ta đã nhận được tin Phương Khinh Trần chết, lập tức triệu tập mọi người mở hội. Vừa mới nói hai ba câu, chuông truyền âm bên ngoài đã vang không ngừng, tin Phong Kính Tiết chết cũng đưa đến.”
Phó Hán Khanh kinh ngạc đứng ngẩn ra một hồi, lúc này mới hỏi: “Họ chết như thế nào?”
“Triệu vương tin nghe lời kẻ gian, dùng mấy tội danh rất nhàm chán xử tử Phong Kính Tiết, nghe nói lúc ấy y vừa sa trường chinh chiến quay về, tưởng thưởng nhận được chính là xử trảm trước mọi người.” Trong ngữ khí của Dao Quang đầy ý chế nhạo.
“Sở vương hình như phát hiện thư tín tư thông của Phương Khinh Trần và địch quốc, triệu Phương Khinh Trần từ trên chiến trường về triều, muốn đoạt quyền bính của y, Phương Khinh Trần nhất thời nghĩ quẩn, lại toạc bụng moi tim ngay kim điện để bày tỏ cõi lòng.” Ngữ khí của Tiêu Thương quả thực có phần dở khóc dở cười “Người sáng suốt ai chẳng biết, Phương Khinh Trần nếu thật có ý phản, chẳng cần cấu kết địch quốc, đây rõ ràng chính là hãm hại. Sự ngu xuẩn của Sở vương thật buồn cười, nhưng nhân vật lợi hại như Phương Khinh Trần cư nhiên cố chấp như thế lại càng khiến người không thể ngờ. Y chết thì thống khoái, chúng ta thì đau đầu.”
“Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-3-bich-huyet-han-khanh/1947660/quyen-3-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.