Giáo chủ có phân đàn chủ chiêu đãi, Thiên vương có phó đàn chủ tiếp đãi, đám đệ tử Lăng Tiêu thì do các quản sự an bài chăm sóc. Mọi người ăn uống no say, tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo mới, một đường phong trần, eo mỏi lưng đau, chịu khổ chịu mệt, cộng thêm lo lắng hãi hùng đến bây giờ, mỗi người đều thấy không thể duy trì được nữa.
Bản thân Lăng Tiêu cơ hồ vừa vào phòng là nhào ngay lên giường, đầu vừa chạm gối tiếng ngáy đã vang lên. Vừa mới ngủ say, cửa phòng lại bị người gõ cốc cốc.
Lăng Tiêu bị đánh thức, tức giận quát to một tiếng: “Chuyện gì?”
Trong lòng buồn bực, chúng ta chính là từ tổng đàn đi ra, đến phân đàn các ngươi, các ngươi không cung phụng như Phật thì chớ, còn dám nửa đêm đập cửa, đương nhiên là bình thường phân đàn chủ quá tốt tính, nuông chiều đám các ngươi thành ra cả quy củ cũng không hiểu.
Người ngoài cửa chắc là nghe ngữ khí của gã không tốt, vội cười nói: “Thật xin lỗi, Lăng Tiêu huynh đệ, đã nhiễu mộng đẹp của ngươi.”
Lăng Tiêu vừa nghe, lại là tiếng Trác Vân Bằng, vội nhảy xuống giường ra mở cửa, đỏ bừng mặt thi lễ bồi tội.
Trác Vân Bằng cười nói: “Lăng huynh đệ đừng khách khí, các ngươi dọc đường đi theo giáo chủ, nếm hết nỗi khổ phong trần, còn không thể ngủ ngon một giấc, vốn là ta nghĩ không chu toàn.”
Lăng Tiêu làm sao không biết xấu hổ mà trách móc người ta đường đường một phân đàn chủ, vội khách khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-3-bich-huyet-han-khanh/1947627/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.