“Tri phủ đại nhân lại phái người đến đệ thiếp, đây đã là lần thứ ba, dù sao cũng là quan phụ mẫu một vùng, chung quy nên nể mặt. Hai lần trước đại nhân phái người đến mời, công tử luôn chối từ, nói là người sơn dã, không quen lễ pháp mà né tránh, hiện giờ Tri phủ đại nhân chuẩn bị đích thân đến thăm, chỉ hỏi công tử lúc nào có thời gian, công tử cậu xem, chúng ta nên trả lời thế nào…”
“Tông Vô Cực và Đỗ Tùng Pha lại tặng hậu lễ đến, đây đã là lần đại lễ thứ bảy trong vòng mười ngày. Công tử, chúng ta phải chăng nên trả lời một chút?”
“Trong mười ngày, đã có hơn một ngàn người muốn tới võ quán chúng ta tập võ, phòng xá cho các đệ tử cư trú trong võ quán rõ ràng không đủ, bởi vậy chúng ta chỉ có thể hạn chế số đệ tử tuyển nhận, ở bên ngoài, một danh ngạch đệ tử của võ quán chúng ta, động chút là dẫn phát cả đám người so đấu tranh đoạt, trên chợ đen, giá cả cũng bị nâng rất cao. Giáo chủ, việc này phải chăng chúng ta nên nhúng tay quản một chút, đừng để họ ồn ào quá phận, ngoài ra có nên kịp thời điều động bạc, mua đất đai, mở rộng phòng xá?”
“Những quán chủ khác hoảng sợ rời đi đó, cũng viết thư xin lỗi nhận tội, bất quá, trong thư lại chỉ trích chúng ta thu nhận môn hạ đệ tử của họ, trái quy củ, hy vọng chúng ta có thể đuổi đám đệ tử cải đầu đó đi. Giáo chủ cảm thấy, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lau-truyen-thuyet-quyen-3-bich-huyet-han-khanh/1947556/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.