Sự thật chứng minh, dự cảm của Đường Học Cẩn không sai, mỗi ngày ở trường, bên cạnh cậu luôn có hai người —— Vạn Bác và Tô Lễ Hàng. Cậu thậm chí không biết vì sao Tô Lễ Hàng thích bám theo mình như vậy, chẳng khác gì Vạn Bác lúc trước, cởi mở một cách không thể hiểu được.
Nếu chỉ vậy cũng thì thôi, cởi mở không có gì, cậu hiện tại đã học được mở rộng cửa lòng với bạn học, vì cậu phát hiện tình bạn ở thời học sinh, rất chân thành, nếu ở trường có bạn bè ở cạnh, kỳ thực cũng rất tốt.
Chỉ là ——
Một khi hai người bên cạnh cậu gặp nhau, sẽ không ngừng cãi nhau là thế nào, mỗi khi hết tiết Đường Học Cẩn cảm thấy mình sắp điên rồi, hai bên lỗ tai hoàn toàn không có một khắc là yên tĩnh.
Nửa chống má, Đường Học Cẩn dùng tay xoay bút, vẻ mặt bất đắc dĩ nghe hai người ngồi cạnh bắt đầu "Thế Chiến", rõ ràng đã mười lăm, mười lăm sáu tuổi rồi, lại chẳng khác gì con nít —— vì một chuyện nhỏ mà cãi nhau ầm ĩ.
Lần thứ n nghe hai người vây quanh một chủ đề lạ lẫm kịch liệt thảo luận sau đó không biết thế nào rẽ sang lối khác, Đường Học Cẩn nâng cái tay còn lại cho mỗi người một cái bốp, hai người nước bọt tung toé chỉ kém xắn áo đứng dậy làm một trận song song ngậm miệng, ôm đầu xoay lại chớp chớp mắt nhìn Đường Học Cẩn.
"Đường Tiểu Cẩn / anh Đường, cậu / anh làm chi đánh tôi / em, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lao-ban/2053214/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.