Ngày khai trương nhà hàng, buổi sáng, Lưu Minh Lượng và Trương Vân đã tới, bọn họ nhìn nhà hàng đã được trang hoàng lại, trợn mắt há hốc mồm.
Hai người nhìn chằm chằm nhà hàng rất bắt mắt kia, chỉ cảm thấy không thể tin được —— chẳng lẽ Tiểu Cẩn rót hết tiền vào nhà hàng này à?
Hồi hồn, nhìn Đường Học Cẩn đứng cạnh Lục Quân Thần cười híp mắt, Trương Vân lập tức nhào qua, ôm cậu cọ không ngừng, hai tay nâng mặt cậu nhìn tới nhìn lui.
"Ừ, hình như mập ra tí." Sau khi nhìn xong, Trương Vân cho ra kết luận, rồi đưa mắt về phía Lục Quân Thần vẫn đứng bên cạnh, "Xem ra chú em chăm sóc Tiểu Cẩn rất tốt."
Lục Quân Thần thầm nghĩ, đó là bà xã của em, em có thể không chăm sóc tốt sao, bất quá trên mặt vẫn khéo léo cười, lễ phép trả lời: "Đâu có đâu có, đó là Tiểu Cẩn vui lây ra đó mà thôi."
"Ừ, tiếp tục duy trì thế nhé." Sờ má Đường Học Cẩn, Trương Vân gật đầu.
Trước nhà hàng bày hai hàng lẵng hoa, thoạt nhìn rất nhộn nhịp, dựa theo lời Lục Quân Thần, khai trương nhà hàng cần phải cắt băng, Đường Học Cẩn lúc đó đổ mồi hôi, nhớ lại cảnh minh tinh cắt băng trong ấn tượng đời trước.
Thay hình ảnh của minh tinh bên trong thành mình, Đường Học Cẩn nghẹn nửa ngày, phốc một tiếng bật cười.
Cậu vừa cười vừa ôm bụng, quả thật là cười không ngừng, Lục Quân Thần không hiểu nguyên nhân nhìn cậu, không rõ cậu bé nhà anh rốt cuộc cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lao-ban/2053213/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.