“Đại ca, vừa nãy ngươi cùng chủ tử của ta nói chuyện gì vậy a?”
Sau khi đi đến phòng nghỉ, Sát Sát Nỗ Nhi lập tức hiếu kỳ truy vấn.
“Cũng không có gì quan trọng, hắn chỉ nhờ ta hảo hảo chiếu cố ngươi mà thôi. Được rồi, ngươi vì sao luôn gọi hắn là chủ tử vậy hả?”
“Bởi vì hắn vốn là chủ tử của ta a. Hắn chính là Lang Vương tiếng tăm lừng lẫy trong thần giới của chúng ta. Ta không phải đã nói rồi sao, ta cũng là tướng quân tiếng tăm lừng lẫy không thua Lang Vương đâu nha.”
“Dạ dạ, Nỗ Nỗ đã từng nói qua. Cũng vì đại ca bất hảo, nên quên mất.”
Tuy rằng Lê Thiên Kình cảm thấy những điều mà thiếu niên vừa nói thực sự rất cổ quái, nhưng y nghĩ đó chỉ là tâm tính của tiểu hài tử, mê trò sắm vai mà thôi, nên cũng lơ đễnh không quan tâm.
“Đại ca, hiện tại ở chỗ này không có người lạ, ngươi mau lấy thông thiên bổng ra cho ta nhìn với.”
Vừa nghe Nỗ Nỗ nhắc đến “Thông thiên bổng “, Lê Thiên Kình liền cười trộm không ngớt.
“Thông thiên bổng này không thể tùy tiện lấy ra như vậy đâu, trước tiên phải thực hiện một nghi thức thần thánh thì mới được nha, nếu như ngươi thiếu thành kính, thì nó sẽ không chịu xuất hiện trước mặt người đâu.”
“Đã biết đã biết, đại ca nhanh lên một chút,mau dạy ta cách tiến hành nghi thức a.”
“Hảo, đầu tiên, Nỗ Nỗ hãy cởi y phục ra.”
“Hảo, quá đơn giản.”
Lê Thiên Kình không ngờ Nỗ Nỗ không hề nghi vấn,cứ như thế liền trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-lang-tuong-quan/1353949/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.