Ngoài miệng nói không cười nhưng khóe mắt cong cong không dấu được, miệng nhỏ của nàng dẩu lên, rõ ràng là mất hứng mà.
Lương Chinh lại đỡ nàng xuống ngựa, nắm tay nàng cùng dạo trên đường lớn, vài thị vệ biết ý đi theo bảo hộ phía xa.
Ích Châu không rộng lớn như kinh thành, nhưng có không ít địa phương có thể đi chơi được.
Ban đầu Tống Lăng còn tức giận Lương Chinh, sau một lúc đi dạo phố thì cũng tiêu tan.
Phía trước có sạp hàng bán đồ trang sức, hai mắt nàng sáng lên, buông tay hắn, vui vẻ chạy lại gần.
Tính tính, Tống Lăng cũng chỉ là nữ hài tử mới mười mấy tuổi, nữ hài tuổi này đều thích mấy thứ trang sức lấp lánh xinh đẹp. Mỗi lần đi qua các quán này, nàng sẽ không nhịn được dừng lại nhìn nhiều hơn, cuối cùng cái gì cũng không mua.
Sau khi gả cho Lương Chinh, mấy thứ trang sức nàng không hề thiếu, nhưng trước giờ cũng chưa được trải qua sự việc đi dạo phố, đi ngắm những đồ trang sức như này.
Những đồ trang sức ven đường này đa số là làm bằng đồng, bạc cũng có một ít, kiểu dáng rất phong phú, nhìn rất đẹp.
Tống Lăng chọn một đôi hoa tai bằng bạc, phía dưới có hai hạt châu màu đỏ rực, hai màu trắng đỏ kết hợp nhìn rất hút mắt.
Tống Lăng yêu thích, liền quay đầu vẫy Lương Chinh, “Tướng công.”
Lương Chinh lại gần ngồi xổm bên cạnh nàng, nhìn đôi bông tai nàng chọn. Tuy rằng đồ này làm bằng bạc, tỉ lệ cũng lại không tốt, “Nếu nàng không thích, chờ trở về kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the/1686754/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.