"Hàn Hàn, ngươi làm xong. . . ." Nghe thấy tiếng cửa mở, Tiêu Nguyên Bồi kinh hỉ từ trên ghế đứng lên, nhìn thấy thân thể nho nhỏ của Mộ Dung Ý, trên khuôn mặt tròn tròn lộ ra vẻ thất vọng, đầu nhìn nhìn về phía sau Mộ Dung Ý, "Thế nào chỉ một mình ngươi, tỷ tỷ ngươi đâu?"
Đối với tên ăn hàng này, Nhiếp chính vương đại nhân tỏ vẻ hoàn toàn không thấy, bước chân nhỏ đi thẳng qua, vững vàng ngồi trên ghế.
"Ặc, ngươi gọi là Thanh Phong phải không?" Mắt Tiêu Nguyên Bồi rơi xuống trên người Mộ Dung Ý, nhìn Mộ Dung Ý tinh xảo đáng yêu, nhịn không được đưa tay muốn xoa bóp.
Cảm nhận được động tác của Tiêu Nguyên Bồi, con ngươi hẹp dài của Mộ Dung Ý hơi lóe lên, giống như một núi băng phủ đầy bụi vạn năm nứt ra một khe hở, mạnh mẽ lạnh lẽo tỏa ra hàn khí khắp người, trong nháy mắt đóng băng vạn dặm.
Tiêu Nguyên Bồi nhịn không được toàn thân run run, tay cứng nhắc giơ ở giữa không trung, hắn mặc dù thích ăn, nhưng cũng không ngốc, tốt xấu gì cũng là đứa nhỏ lớn lên trong đại gia tộc, năng lực quan sắc vẫn có, chỉ cảm thấy cái nhìn này của Mộ Dung Ý so với cha mình còn muốn khủng bố hơn, miệng nước bọt, lùi tay về, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh bàn, tròng mắt loạn chuyển, liếc ra phía ngoài cửa, không dám lộn xộn nữa.
Chỉ liếc mắt một cái, Mộ Dung Ý thu hồi lại ánh mắt, vững vàng ngồi ở bên cạnh bàn im lặng.
Đông Thanh đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the-thon-que-cua-nhiep-chinh-vuong/2241334/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.