Sau khi ăn xong, Tiêu Nguyên Bồi nhàn nhã tựa vào trên ghế, thỏa mãn sờ sờ bụng: "Sau bữa ngộ độc thức ăn hôm qua, rốt cuộc lại ăn một bữa cơm no."
"Ngộ độc thức ăn?" Ánh mắt Hàn Hàn chợt lóe, hiếu kỳ nhìn về phía Tiêu Nguyên Bồi, "Ngươi ngộ độc thức ăn?"
Thấy hỏi, mặt Tiêu Nguyên Bồi tròn tròn thịt lập tức trầm xuống, lông mày nhíu nhía, một đôi mắt to trừng trừng, mang theo ý phẫn nộ rõ ràng: "Còn không phải sao! Ta vốn nghe nói Thực Khách Cư hôm qua cho ra một món ăn mới, gọi là cái gì mà 'Thiên hạ thái bình', nghĩ muốn đi qua nếm thử. Ai biết vừa mới cơm nước xong, liền hại ta thượng thổ hạ tả (Tào Tháo đuổi),nếu như một mình ta như vậy thì cũng thôi, có lẽ là do thân thể ta xảy ra vấn đề, ai biết người trong tửu lâu chỉ cần ăn món ăn này, đều giống như ta, ăn nhiều, không đợi ăn xong món khác liền bắt đầu chạy vào nhà vệ sinh! Ngươi nói đây không phải là hãm hại người sao! Rõ ràng đồ ăn có độc còn làm ngon như vậy, sau này ta cũng không biết muốn có nên ăn lại hay không đây!"
Hàn Hàn không nói gì, nguyên nhân người này tức giận chính là vì rối rắm việc sau này mình còn có thể ăn lại món ăn này hay không hả?
Quả thực là ngaoì dự tính, người bình thường không phải đầu tiên lo lắng cho thân thể của mình được an toàn sao?
Tiếp tục hỏi: "Vậy sau đó thế nào ?"
"Sau đó?" Tiêu Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-the-thon-que-cua-nhiep-chinh-vuong/2241333/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.