Mười ngày sau khi rời nhà, Thẩm Dật cuối cùng cũng trở về.
Để tẩy trần cho hai vị tướng gia, trong phủ đặc biệt tổ chức một bữa tiệc.
Ta lấy lý do thân thể không khỏe, miễn cưỡng ăn vài miếng rồi về phòng.
Đang soi gương chải tóc thì Thẩm Dật bước vào, người nồng nặc mùi rượu.
Ta vừa đứng dậy đã bị chàng ôm lấy.
Thẩm Dật cúi đầu ngửi nhẹ trên cổ ta, đôi môi vô tình hay cố ý lướt qua làn da ta: "Dương Như thơm quá, dùng cánh hoa gì để tắm vậy?"
Ta khéo léo đẩy chàng ra, tìm cớ đuổi chàng đi: "Người chàng toàn mùi rượu, đừng làm dính vào người ta."
Chân vừa bước ra đã bị chàng nắm lấy cánh tay kéo lại. Lúc này trên mặt Thẩm Dật không còn nụ cười như vừa rồi, chàng trầm giọng hỏi ta: "Từ lúc ta mới về phủ cho đến bữa tiệc vừa rồi, nàng không thèm nhìn ta lấy một lần, ta chọc giận nàng sao?"
Ta im lặng không nói, chàng nắm lấy cằm ta, ép ta ngẩng đầu lên: "Nói."
Lúc này ta mới ngẩng đầu nhìn chàng, nhưng trong mắt đã đong đầy lệ.
Thẩm Dật rõ ràng bị ta dọa sợ, những ngón tay đang siết cằm ta cũng thả lỏng ra.
"Khi trước cưới ta, là chàng không bằng lòng đúng không?" Giọng ta nghẹn ngào, nhưng vẫn run rẩy hỏi chàng: "Chàng có phải cũng cảm thấy ta không nên xuất hiện, làm xáo trộn cuộc đời chàng, ép chàng không thể ở bên người mình yêu..."
"Người mình yêu nào, ta yêu ai chứ?" Chàng nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu. "Rốt cuộc là ai đang bịa đặt?"
Ta hít mũi, nức nở: "Chàng không cần gạt ta, họ nói, nói chàng và An Di công chúa trong cung đã... đã sớm tâm đầu ý hợp rồi."
Ánh mắt Thẩm Dật nhìn ta chằm chằm, như một hố đen sâu thẳm. Cuối cùng, chàng buông cằm ta ra, đặt tay lên đỉnh đầu ta: "Chỉ vì chuyện này mà nàng giận dỗi ta sao?"
Ta chớp mắt.
Chàng lại ấn đầu ta vào lòng mình: "Tiểu nha đầu ngốc, ta lừa nàng khi nào chứ? Ngược lại là nàng, sao lại dễ dàng tin người khác như vậy? Ta từ nhỏ đã thường xuyên theo phụ thân vào cung, thánh thượng bằng tuổi ta, An Di nhỏ hơn ta ba tuổi. Hồi nhỏ, chúng ta thường chơi cùng nhau, người ngoài nhìn vào tự nhiên thấy chúng ta thân thiết, nhưng ta đối với công chúa tuyệt đối không có chút tình cảm nào khác."
Chàng hôn lên đỉnh đầu ta, rồi nói tiếp: "Ta từ nhỏ đã lớn lên trong quân doanh, đối với tình cảm nam nữ chẳng hiểu gì cả. Cha nương muốn ta cưới nàng, ta liền cưới. Chỉ là không ngờ, lại cưới được một tiểu tổ tông hay hành hạ người khác như nàng."
Ta nín khóc, lặng lẽ dựa vào n.g.ự.c chàng, nghe tiếng tim chàng đập mạnh mẽ.
"Dương Như," chàng khẽ gọi ta, "ta, Thẩm Dật, là nam tử hán đại trượng phu, đã cưới nàng thì tuyệt đối không phụ nàng. Bây giờ ta đã đặt cả trái tim lên người nàng, nàng đừng vì lời đồn đại của người ngoài mà hiểu lầm ta."
Giọng chàng trầm xuống như thể đang chịu uất ức, ta thoát khỏi vòng tay chàng, liếc chàng một cái: "Chỉ giỏi nói lời ngon tiếng ngọt. Đêm đã khuya rồi, chàng không mau đi tắm đi."
Hai tay Thẩm Dật vẫn vòng quanh eo ta, không buông tha: "Dương Như vừa rồi không để ý đến ta, ta chỉ vội vàng uống vài chén rượu rồi nhanh về tìm nàng, còn bị mọi người trêu chọc, bây giờ nàng lại muốn đuổi ta đi như vậy sao?"
Ta khó hiểu: "Vậy thì phải làm sao?"
Chàng cúi người xuống, bế ta lên, đi về phía giường: "Uống rượu hơi choáng váng, nằm nghỉ với ta một lát."
Thẩm Dật đặt ta vào trong chăn, rồi cũng chui vào theo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]