Ôn Nhiên sau khi xem tất cả các chi tiết và ký hiệu của vòng cổ ngọc trai, cảm thấy rằng cho dù từ chất lượng hoặc thiết kế, nó rất đáng để sưu tập.
Tầm mắt cô chuyển sang góc dưới bên phải của tủ trưng bày, hơi nhíu mày, "Sao lại không có giá? ”
Rõ ràng các châu báu khác ở góc dưới bên phải đều có định giá.
"Bởi vì không nằm trong quy chế bán hàng." Phía sau có người thân mật đưa ra lời giải thích.
Không nằm trong quy tắc bán hàng?
Ôn Nhiên nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng, lại nhớ tới hộp hoa, cũng nói không nằm trong quy định bán hàng.
Cô thất vọng cắn môi, mang theo chút cảm xúc cá nhân oán giận, "Vậy tại sao lại bày ra? ”
Phía sau truyền đến tiếng cười khẽ một tiếng.
Ôn Nhiên rốt cục phản ứng lại.
Suy nghĩ rõ ràng, và các giác quan đã trở lại.
Cô ngửi thấy mùi tuyết tùng mờ nhạt.
Trái tim Ôn Nhiên run rẩy một chút, sống lưng có chút cứng ngắc thẳng tắp.
Cô khẽ nhướng mi nhìn vào hình ảnh đang in trên mặt kính của tủ trưng bày.
Người đàn ông đứng ở phía sau bên phải của cô, chiều cao vai rộng, làm nổi bật thân hình cô yếu đuối và mỏng manh trước mặt anh.
Và anh ta có biểu hiện gì vậy?
Anh bở một nụ cười như không cười, như thể anh đã bắt gặp được điwwù gì rất thú vị.
Một giây
Hai giây
Ba giây
Ôn Nhiên nín thở, cố gắng trấn định xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-sung-cua-nhan-tien-sinh/2838145/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.