Tống Tân Đồng bất lực xoa trán, “Ta thấy Đại Nha bẩm sinh đã hợp làm thợ săn, nàng ấy b.ắ.n phát nào trúng phát đó, chưa bao giờ thất bại.”
“Đúng vậy.” Vương thị cười đáp, “Nô tỳ xin phép vào bếp trước.”
“Đi đi, ta nói chuyện với Tiểu Nguyệt một lát.” Tống Tân Đồng quay sang nhìn Dương Tiểu Nguyệt, “Ta nhớ ngươi có một ít chỉ thêu màu vàng và xanh phải không? Cho ta một ít.”
Chương 157: Tình cảm thật tốt
Giữa trưa.
Tống Tân Đồng đi đến sân sau tìm Lục Vân Khai và cặp song sinh, vừa đi đến cửa sân, liền thấy mấy người họ đang đi vào sân, nàng cười vẫy tay chào, “Ta còn định đi đến đình gọi các chàng đấy.”
“A tỷ, tỷ xem này, chúng đệ vẽ đấy.” Cặp song sinh mỗi đứa ôm một bức tranh, “Có đẹp không.”
“Đẹp lắm, mau đi rửa tay ăn cơm đi.” Tống Tân Đồng vỗ vai hai đứa, rồi nghiêng người nhường đường cho chúng đi qua, sau đó cười tươi nhìn Lục Vân Khai, vẫy tay, “Nhanh lên, sao chàng chậm thế?”
Lục Vân Khai nhìn nàng cười tươi vẫy tay về phía mình, tim đập mạnh, rồi mỉm cười đi đến gần, “Đi thôi.”
“Không biết chàng thích ăn gì, nên cứ để Vương thẩm tùy tiện làm vài món.” Tống Tân Đồng kéo Lục Vân Khai ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, đưa đũa cho chàng, “Chàng nếm thử đi.”
“Được.” Lục Vân Khai nhận lấy đũa, bốn người lần lượt nếm thử tay nghề của Vương thị.
“Mùi vị thế nào?” Tống Tân Đồng hỏi.
Lục Vân Khai gật đầu, “Mùi vị rất ngon.”
“Vậy thì ăn nhiều một chút.” Tống Tân Đồng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863501/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.