“Được.” Lục Vân Khai tự nhiên không có ý kiến.
“A tỷ.” Đại Bảo gọi một tiếng Tống Tân Đồng, rồi lại không nhiệt tình lắm gọi một tiếng tỷ phu, “Đệ đi trước dẫn đường.”
“Đệ cũng dẫn đường.” Tiểu Bảo cũng chạy về phía cửa sau.
“Hai tiểu t.ử này một chút cũng không chịu dừng lại.” Tống Tân Đồng dẫn Lục Vân Khai đi về phía rừng hoa đào, “Chúng nó đứng trong học đường có hay nghịch ngợm như vậy không? Có gây phiền phức gì cho chàng không?”
“Không, trong học đường rất ngoan.” Lục Vân Khai đưa tay đỡ một cành hoa đào, “Sắc xuân hoa đào ấm áp nở trước, tươi đẹp biết bao người không đến ngắm nhìn.”
Tống Tân Đồng nghiêng đầu nhìn Lục Vân Khai, cười cười, “Ta cũng thấy những đóa hoa đào này rất đẹp, ta còn làm rượu hoa đào, đợi đến tháng Tư, tháng Năm là có thể uống được.”
Mấy người đứng trong đình, tựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài, một mảng hoa đào màu hồng phấn.
Tiểu Bảo tiện tay hái một cành hoa đào, đưa cho Tống Tân Đồng, “A tỷ, tặng tỷ.”
Tống Tân Đồng nhận lấy hoa đào, “Cảm ơn Tiểu Bảo.”
“A tỷ, tỷ đeo lên đi.” Tiểu Bảo lại nói.
Tống Tân Đồng nhìn đóa hoa đào, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, “Vậy đệ cài lên cho A tỷ đi.”
“Được.” Tiểu Bảo cẩn thận cài đóa hoa đào vào tóc bên tai Tống Tân Đồng, cười khúc khích, “A tỷ, tỷ đẹp nhất.”
“Cảm ơn, Tiểu Bảo, đệ cũng đẹp.” Tống Tân Đồng không hề keo kiệt lời khen, nghiêng đầu nhìn Lục Vân Khai đang đứng bên cạnh bàn đọc sách, chàng đang đỡ Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863500/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.