“Dạ.” Tiểu Nguyệt đáp lời rồi rời đi.
Bà mối trong lòng cười như nở hoa, đây là lần đầu tiên bà đi mai mối mà lại thuận lợi đến thế.
Trao đổi canh thiếp xong, bà mối đứng dậy xin cáo từ.
Tống Tân Đồng liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Nguyệt đang hầu hạ bên cạnh, rồi Tiểu Nguyệt tiễn bà mối ra cửa, còn đưa thêm năm lạng bạc làm lễ tạ.
Bà mối cầm bạc, mặt mày rạng rỡ, bước đi như gió hướng về nhà Lục tú tài. Sau khi giao canh thiếp đến nhà họ Lục, nhận xong tiền tạ lễ lại vội vã quay về huyện thành, cần phải nhanh chóng đến quan phủ đăng ký.
Tất cả diễn ra nhanh chóng vô cùng.
Tống Tân Đồng nhìn canh thiếp của Lục Vân Khai, trên đó viết sinh thần bát tự, quê quán, ba đời tổ tiên của chàng.
Sinh nhật chàng vào tháng Năm, mùng năm tháng Năm, đúng ngày Đoan Ngọ.
Ngày này quả thật tốt.
Khó trách bà mối kia nói bát tự của bọn họ là tuyệt phối, Đoan Ngọ và Trọng Thu, sao có thể không hợp cơ chứ? Tống Tân Đồng cất canh thiếp vào ngăn bí mật, tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống, ẩn chứa vài phần mong đợi và vui mừng, nhưng nàng cũng không tự mình nhận ra.
Hai anh em song sinh tan học trở về, không dám lén lút hỏi Tống Tân Đồng, bèn vòng vo tam quốc hỏi Tiểu Nguyệt, “Hôm nay có ai đến nhà không?”
Tiểu Nguyệt đang giúp Vương thị làm bánh hoa đào, “Có bà mối đến nói chuyện cưới hỏi cho cô nương rồi.”
Hai anh em song sinh mở to mắt, tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863488/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.