“Ớt cay?” Lục Vân Khai hơi ngạc nhiên hỏi lại.
Tống Tân Đồng gật đầu, “Không biết Lục Phu T.ử trong sách có thấy loại cây này không, quả nó dài hình ngón tay, đầu thuôn nhọn và hơi cong, lúc chưa chín màu xanh, khi chín thì hóa màu đỏ.”
“Thù du.” Lục Vân Khai thuận miệng nói.
“Không phải, ớt cay có thể dài như thế này, hoặc như thế này.” Tống Tân Đồng ra hiệu hai kích cỡ khác nhau, “Nếu dùng nó chế biến món ăn, mùi vị sẽ ngon hơn thù du nhiều.”
Lục Vân Khai gật đầu, “Ta chưa từng nghe nói, có lẽ ở Lĩnh Nam thành sẽ có chăng.”
Tống Tân Đồng khẽ thở dài, “Nghe nói Lĩnh Nam thành phồn hoa giống kinh thành, nhưng quá xa xôi, không biết bao giờ mới có cơ hội đi.”
“So với kinh thành vẫn còn kém xa, đợi khi sông đào mở rộng, có thể đi từ Lĩnh Nam thành qua Thanh Giang đến Tây Vực. Khi thông thuyền rồi, Lĩnh Nam thành hẳn sẽ là nơi phồn hoa nhất Tây Nam.” Lục Vân Khai nói, “Sau này đi Lĩnh Nam thành, ngồi thuyền xuôi dòng chỉ mất một ngày, nhanh hơn nhiều so với đi ngựa nhanh vòng qua đường núi mất một ngày một đêm.”
Tống Tân Đồng cũng mong sớm thông thuyền, “Đợi có cơ hội nhất định sẽ đi một lần.”
“Vậy món nhắm rượu này cứ quyết định như vậy nhé?” Tống Tân Đồng cười híp mắt nhìn chằm chằm Lục Vân Khai.
Bị nhìn chằm chằm như vậy, Lục Vân Khai có chút không tự nhiên, nhưng vẫn gật đầu, “Nếu là công nhân và quản sự thì chắc là đủ rồi, còn nếu là vị Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863390/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.