“Chúng không sợ đâu.” Tống Tân Đồng nhìn những con ốc đá trong chậu, chúng đều được rửa rất sạch, nếu là ốc dưới sông nhiều cát thì có lẽ phải ngâm một hai ngày.
Tống Tân Đồng lại bắc nồi nhỏ lên bếp, làm một phần ốc đá cay theo các bước trước đó, cuối cùng đổ nước sạch vào cho ngập ốc, mở vung nấu.
Đợi ốc đá gần cạn nước thì tôm càng cũng vừa chín tới.
Cả hai món cùng lúc được múc ra.
Tống Tân Đồng dùng hai cái thau lớn mới đựng hết tôm càng, còn ốc đá chỉ có ba bốn cân, chia ra ba bát lớn.
“Cái... màu của tôm càng này thật đẹp, đỏ rực rỡ, còn đẹp hơn cả mây phía Tây.” Hà Nhị Thẩm xúc động không nói nên lời, ngửi mùi thơm mà nuốt nước bọt, “Thơm quá đi.”
“Lúc ta rửa ngửi thấy không ít mùi tanh, sao giờ làm xong lại không còn chút nào nữa vậy?” Hà Nhị Thẩm lại hỏi.
Tống Tân Đồng cười mà không nói, “Mau nếm thử xem mùi vị thế nào?” Tống Tân Đồng hướng dẫn sơ qua cách ăn tôm càng và ốc đá cho mấy người.
Hà Nhị Thẩm và Tạ Thẩm nếm thử xong, mắt đều sáng lên, “Đàn ông chắc chắn thích món này để nhắm rượu, không cần mang về hỏi nữa đâu.”
Tống Tân Đồng cười, đưa tôm càng đã bóc vỏ cho hai đệ đệ, “Ngon không?”
Hai đệ đệ đang ăn ngấu nghiến, miệng đỏ bừng, liên tục gật đầu: “Ngon, đệ còn muốn ăn nữa.”
“Tân Đồng tay nghề con thật sự quá tốt, ngon quá.” Tạ Thẩm lại khen.
Tống Tân Đồng hơi ngượng ngùng cười, những món này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863389/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.