Thu bà bà và hai hộ gia đình khác đã có oán sâu với Trương Thúy Hoa, rất vui vẻ giúp trói người, chỉ loáng cái đã trói Trương Thúy Hoa lại chắc chắn.
“Các ngươi dám! Đại Hồng, các ngươi cứu ta!” Trương Thúy Hoa hét lớn với mấy phụ nhân kia.
Mấy phụ nhân kia cũng không muốn xen vào, hơn nữa còn có chút thích thú khi thấy bà ta mất mặt.
Trương Thúy Hoa thấy mấy người kia thờ ơ, bèn mắng nhiếc: “Đợi con trai ta thi đỗ tú tài, sau này làm quan, xem ta thu thập các ngươi thế nào! Đến lúc đó các ngươi sẽ phải hối hận!”
Mấy phụ nhân biến sắc, muốn mở lời giúp đỡ, nhưng bị Thu bà bà cười nhạo cắt ngang: “Đồng sinh còn chưa thi qua, mà đã muốn làm quan lớn à? Nói không chừng cả đời chỉ có thể thi đỗ đồng sinh thôi!”
“Ngươi dám nguyền rủa con trai ta, ta g.i.ế.c c.h.ế.t mụ già ngươi!” Trương Thúy Hoa tức đỏ cả mắt, con trai bà ta nhất định sẽ thi đỗ, nhất định sẽ làm quan lớn.
“Phiền Thu bà bà kéo tên trộm này ra ngoài, con dọn dẹp nhà cửa xong sẽ ra ngay.” Tống Tân Đồng nói.
“Được, được.”
“Tân Đồng, cái khóa bị cạy và đồ đạc trong nhà cũng phải mang theo, đây đều là chứng cứ!” Tạ Đại Ngưu làm công việc bên ngoài quanh năm, nên có hiểu biết.
“Ta bị oan mà, ta chỉ vào xem một chút thôi, ta không trộm gì hết!” Trương Thúy Hoa thấy thật sự bị đưa đi gặp quan, lúc này mới thực sự hoảng sợ, liều mạng giãy giụa, “Các ngươi thả ta ra, không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863340/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.