“Tốt.” Tạ Đại Ngưu được khích lệ tinh thần chiến đấu mạnh mẽ, “Ngày mai ta sẽ đi đào, đến lúc đó bán được năm sáu ngàn cân.”
“Nếu có thể đào được sáu bảy ngàn cân, thì chúng ta không cần phải làm việc đồng áng nữa, chi bằng đào cái này kiếm tiền còn nhanh hơn.” Thím Tạ rửa bát đi ra không nhịn được xen vào, “Sau này có thể chuyển lên huyện làm một bà phú hộ rồi.”
“Chúng ta là những người sống nhờ đất, bỏ gì cũng không thể bỏ đất được.” Thu bà bà mắng, “Kiếm được chút tiền đã không biết trời cao đất dày rồi, còn muốn chuyển lên huyện thành, con có thể sửa cái nhà đất của ta thành nhà ngói là tốt rồi, còn mơ mộng gì nữa.”
Thím Tạ bị mắng đỏ mặt, “Mẹ, con chỉ nói miệng thôi mà, đâu có thật sự đi.” Nói xong quay sang nhìn Tống Tân Đồng: “Tân Đồng, vậy ngày mai chúng ta đi đào tiếp nhé?”
“Hai vạt đất hôm nay chúng ta đào đã hết rồi, ngày mai con phải vào núi tìm kiếm những chỗ khác nữa, khi nào tìm được con sẽ thông báo cho mọi người.” Tống Tân Đồng nói.
“Đúng vậy, suýt chút nữa thì quên mất chuyện này!” Thu bà bà lắp bắp nói, “Nếu không còn thì phải làm sao đây?”
“Mẹ, ngày mai con cũng dẫn Đại Nghĩa chúng đi tìm.” Tạ Đại Ngưu nói.
“Được, đông người thì sức mạnh lớn, tìm thấy càng sớm càng tốt.”
“Vậy tốt, cứ quyết định như thế đi.” Thu bà bà đứng dậy, “Vậy chúng ta xin phép về trước.”
Thu bà bà vừa đứng dậy, những người còn lại cũng đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/4863338/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.