Trên giường êm ở trong xe ngựa, một nam một nữ đang ôm ấp nhau, tiếng khóc sụt sùi của nữ nhân vang lên: "Trí viễn, ta thấy sau này chúng ta đừng có gặp lại nữa."
Tạ Bân ôm nàng ta vào trong ngực, cầm lấy bàn tay mềm mại của nàng xoa nắn, thấp giọng hỏi: "Tại sao không gặp mặt nữa? Thời gian chúng ta trôi qua vui vẻ như vậy, chẳng lẽ nàng đã quên rồi sao? "
Vừa nói hắn ta vừa cầm tay nàng ta lên hôn lấy.
Đỗ Phương nhìn hắn ta, đau lòng muốn chết! Nếu là lúc trước nàng ta không đến chùa Triều Vân thì tốt bao nhiêu, thì trong lòng nàng ta cũng sẽ không khó chịu như bây giờ!
Mấy ngày nay thời gian nàng ta ở trong chùa Triều Vân, nàng ta đã sớm có tình cảm sâu nặng với hắn ta!
Nhưng mà trên người nàng ta có hôn ước, căn bản là không có khả năng ở cùng với hắn ta! Nàng ta đã từng nghĩ nhất định phải cắt đứt cái tình cảm này, nhưng mà nhìn vào đôi mắt ẩn ý đưa tình kia, nàng ta lại không nhẫn tâm. Đỗ Phương một bên đau khổ, và tự phỉ nhổ mình, một mặt lại không muốn rời khỏi sự che chở ôn nhu của hắn.
Tạ Bân biết nữ nhân này sẽ không thể rời khỏi hắn ta, hắn ta đã đạt được mục đích. Những ngày này, nàng ta mê luyến hắn ta, đương nhiên một cao thủ tình trường Tạ Bân cảm thấy nàng ta đã kiềm chế nhưng lại không khống chế nổi tình cảm kia, Tạ Bân rất hưỡng vào thời khắc này.
Hắn ta cũng không nóng lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tho-ren/908145/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.