Nam Yên sống an nhàn sung sướng, không có khả năng tiếp xúc với người mắc ho lao, nàng làm sao lại bị nhiễm?
Nàng tinh tế hỏi:" Gần đây nàng có gặp qua người nào? Có sử dụng đồ từ ngoài phủ mang vào hay không?"
Hồng nhi nghĩ nghĩ, hồi đáp:" Cũng không gặp người ngoài, chỉ là thay đổi chén trà thường ngày uống nước bằng một chén hổ phách mạ vàng, nghe nói là tiểu thư Hạ gia tặng."
Nam Bảo Y phỏng đoán.
Hạ Tình Tình hận thấu xương Nam Yên, chỉ sợ bệnh này của Nam Yên cũng không phải là ngoài ý muốn, mà là Hạ Tình Tình cố ý an bái.
Chính nàng bị hoa liễu, liền hại Nam Yên nhiễm ho lao, cái này chính là có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, quả thực so với thân tỷ muội còn càng thân hơn!
Nàng cảm khái, có chút cười trên nỗi đau của người khác nhưng lại có chút lo lắng.
Ho lao không phải trò đùa, vạn nhất Nam Yên lây cho người trong nhà, nàng tìm ai nói lí lẽ?
Nàng buông cây kéo xuống, phân phó nói:" Hồng nhi, ngươi trước cứ trở về tiền viện, kêu người đem phòng ngủ của Nam Yên cô lập ra, không cho bất kỳ kẻ nào đi vào. Hà Diệp, ngươi theo ta đi gặp Khương đại ca."
Hành lang kéo dài.(ahr)
Hà Diệp hiếu kỳ nói:" Tiểu thư không phải rất ghét hận Nam Yên sao? Nếu như quả thực nàng bị nhiễm ho lao, ngài lên cao hứng mới phải, vì sao còn muốn nhờ Khương thần y cứu nàng?"
" Mạng của nàng không đáng tiền, thế nhưng mạng của người nhà ta lại rất đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911694/quyen-1-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.