Sắc trời dần tối.
Ngoài cửa sổ mưa đêm liên miên, nổi bật lên yên tĩnh trong phòng ngủ.
Ngọn nến nhảy nhót, trong trướng, Nam Bảo Y ôm lò sưởi đi ngủ đã thành thói quen.
Tiêu Dịch mặc y phục dạ hành, lặng yên không tiếng động xuất hiện trong phòng ngủ.
Hắn đẩy ra mành trướng, qua ánh nến yếu ớt, nhìn thấy tiểu cô nương hồn nhiên đang ngủ, có lẽ bởi vì trong chăn ấm áp, trên gương mặt còn có chút đỏ hồng, giống như trái táo chín đỏ tinh xảo.
Quỷ thần xui khiến, hắn đưa tay chọc chọc khuôn mặt nàng.
Má phúng phính, cảm xúc cũng không tệ lắm.
Hắn giúp nàng chỉnh lại góc chăn, nhẹ giọng kêu:" Nam Kiều Kiều?"
Nam Bảo Y không thích trong lúc ngủ bị người khác quấy rầy.
Nàng quay người, quyệt miệng không để ý hắn.
Tiêu Dịch trầm ngâm một lát, thử dò xét hỏi:" Nam Kiều Kiều, ngươi muốn từ hôn với Trình gia, có phải trong lòng có người khác? Tỉ như... Ngươi thích nhị ca ca ngươi?"
Nam Bảo Y nhíu mày.
Nàng sợ là bị ám ảnh quá, đêm hôm khuya khoắt, thế mà còn mơ thấy quyền thần đại nhân hỏi nhà có thích hắn hay không!
Nàng phiền não chui vào chỗ sâu trong chăn, như nói mê thì thầm:" Không thích, ta một chút cũng không thích nhị ca ca... Trời cao chứng giám, nhật Nguyệt làm chứng, ta đối với hắn tuyệt đối không có bất kỳ ý nghĩ... Ta chỉ muốn ôm cái đùi vàng.... Nhưng giống như đùi đang giận ta...."
Sắc mặt Tiêu Dịch dần dần âm lãnh.
Cái gì gọi là" giống như đùi đang giận ta"?!
Trong mắt nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911693/quyen-1-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.