Thường thị ngây người.
Nàng níu lấy khăn tay, hơn nửa ngày không nói ra lời.
Dĩ nhiên nàng không phải thực sự muốn từ hôn.
Đồ cưới của Nam Bảo Dung phú khả dịch quốc, so với mười năm thu nhập nhà bọn hắn còn nhiều hơn, một khối thịt mỡ to như thế, há có đạo lý từ bỏ?
Bất quá là bởi vì Trương gia bị hạ thấp mặt mũi, nàng không nhịn được mới trút giận lên Nam Bảo Dung, khoe khoang uy phong của mình.
Bây giờ bị hai cái vãn bối này xen vào, ngược lại nàng không xuống đài được.
Nàng ổn định tinh thần, ngồi xuống ghế bành bên cạnh, cười lạnh nói:" Vậy ngược lại các ngươi nói một chút, lý do từ hôn là gì?"
Nam Bảo Y nói năng có khí phách:" Dám hỏi phu nhân, người đọc sách phải chăng coi trọng nhất là tự tôn tự ái cùng lễ nghĩa?"
" Tất nhiên." Thường thị kêu căng.
" Vậy xin hỏi lại phu nhân, nếu như người đọc sách cùng nha hoàn tằng tịu với nhau ở bên ngoài, phải làm như thế nào?"
Thường thị hất hàm, mắng:" Không biết liêm sỉ, làm trái nhân luân! Trực tiếp đem đi dìm sông mới được."
Nam Bảo y mỉm cười, đem đai lưng cùng trâm cài đầu bỏ lên trên bàn," Trong lúc ta cùng nhị ca ca tản bộ, trông thấy Trương công tử cùng thị nữ của hắn điên loan đảo phượng trong bụi hoa. Có lẽ bị chúng ta kinh động, bọn hắn lập tức liền chạy. Đây là vật chứng lưu lại trong bụi hoa, mời các vị xem qua."
Các nữ quyến hiếu kỳ nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy đồ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911638/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.