Đến ngày lên đường tới Thiên Thu Tuyết.
Nam Bảo Y ngồi trong xe ngựa, bên người mang theo hai nha hoàn Hà Diệp cùng Dư Vị.
Nàng nâng cằm nhỏ, ngẩn người nhìn ra cửa sổ.
Tiêu Dịch muốn nàng tặng quà, thế nhưng căn bản nàng không biết nên đưa cho hắn cái gì.
Quyền thần đại nhân không thiếu vàng bạc tài bảo, vật bình thường lại không lọt nổi vào mắt xanh của hắn, khó a!
Dư Vị thấy nàng rầu rĩ không dễ chịu, vì thế từ trong tay áo lấy ra một xấp bài, " Còn phải đi thêm một canh giờ nữa mới tới Tây Lĩnh Tuyết Sơn, tiểu thư nếu cảm thấy không thú vị, không bằng chúng ta chơi lật bài?"
Nam Bảo Y ánh mắt di chuyển từ tập bài chuyển qua khuôn mặt Dư Vị.
Nàng bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng.
Dư Vị thế nhàng là nha hoàn thông phòng của Tiêu Dịch, theo hắn lâu như vậy nên nhất định sẽ biết hắn thích gì.
Nàng nhiệt tình chơi lật bài cùng Dư Vị, thuận miệng nói:" Dư Vị, ngươi cũng là hiểu rõ nam nhân, ngươi cảm thấy bọn hắn thích nhất là nhận được lễ vật gì?"
Dư Vị trầm ngâm," Nếu nói đến chủ tử, hắn bình thường thích trồng hoa nuôi cá, nếu như muốn nhận lễ vật, khả năng sẽ thích các loại kỳ hoa dị thảo. Chỉ là nam nhân với nam nhân là khác biệt, nếu tiểu thư muốn đưa lễ vật cho tam lão gia, có lẽ đưa bạc càng khiến hắn vui vẻ."
Kỳ hoa dị thảo.....
Nam Bảo Y gật gật đầu, đại khái trong lòng đã có ý nghĩ.
Rốt cục xe ngựa cũng dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911634/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.