Nam Yên sắc mặt xanh lét.
Nương nàng vừa mới vào cửa, nàng đã làm ra chuyện giáo huấn Nam Bảo Y, người khác sẽ nghị luận về nàng như thế nào?
Mắng nàng tiểu nhân đắc ý là nhẹ!
Nàng hận không thể đem mấy kẻ ngu xuẩn này ném ra ngoài.
Nam Bảo Y thưởng thức nàng khó xử, giống như cười mà không cười, " Hôm nay trong phủ náo nhiệt, tỷ tỷ nhất định phải chiêu đãi bằng hữu của ngươi thật tốt mới được, cáo từ."
Nàng thản nhiên lách người đi qua.
Còn chưa đi được mấy bước, một đám thải y nùng trang ( trang điểm ăn mặc loè loẹt)trung niên nữ tử chạm mắt.
Các nàng nhìn xung quanh, trong lúc nói chuyện đều là ngạc nhiên tán thưởng.
Chương Du vội vàng hành lễ, nhao nhao gọi nương.
Nam Bảo Y hiểu rõ.
Những người này, ước chừng là bằng hữu khuê mật của Liễu thị.
Nàng đối với các nàng không có hứng thú, lễ phép gật đầu hành lễ.
Chương Du trong lòng bất bình.
Nàng ồn ào: " Nam Bảo Y, nương ta là bằng hữu của Liễu di, xem như trưởng bối của ngươi, ngươi chỉ gật đầu là cái kiểu gì?"
Chương phu nhân lập tức cảm thấy mặt mũi bị hao tổn.
Nàng mắng theo: " Nam phủ gia giáo tốt, vãn bối thấy trưởng bối, cũng không biết hành lễ vấn an sao? Chiếu theo quy củ, ngươi nên gọi ta một tiếng di nương."
" Còn chưa bái đường thành thân, nàng còn chưa là cái gì của ta."
Nam Bảo Y nhíu mày, lại chuyển hướng Nam Yên, " Mấy vị di nương này cẩu ngươi, ngươi nên chiêu đấu thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911608/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.