" Có ánh mắt!" Liễn thị tán dương, " Ta tiến phủ chính là mẫu thân nàng, có thể tuỳ ý nắm bóp nàng. Một mối hôn sự tính là gì, chỉ cần Yên nhi thích, ta sẽ giúp ngươi đoạt."
Nam Yên rất hài lòng, lại làm nũng nói: " Nương, ta còn muốn đồ cưới của nàng."
" Cái này lại càng dễ, chuyện chung thân của nàng đều bóp trong tay. Chỉ cần ta kêu nàng đem đồ cưới giao ra, nàng còn không ngoan ngoãn nghe theo?"
Hai mẹ con mặc sức tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này, nhịn không được nét mặt vui cười như hoa.
......
Nháy mắt đã gần tới hôn kỳ, công việc Nam phủ dần dần lu bù lên.
Nguyên bản lão phu nhân cự tuyệt Liễu thị vào cửa, thế nhưng là Nam Bảo Y cấp Liễu thị một trận chê cười đại kế như vậy, làm sao lại không thể cho nàng lên đài biểu diễn?
Thế là nàng giả ý khuyên bảo, mới để lão phu nhân miễn cưỡng đáp ứng.
Bọn thị nữ treo đèn trong hoa viên, thỉnh thoảng len lén liếc nhìn hướng đình nghỉ mát.
Ngũ tiểu thư nhà các nàng mỗi ngày đều yên lặng ngồi ở đó luyện chữ, phảng phất một chút cũng không vì chuyện mẹ kế mà phiền não.
Nam Bảo Y không chú ý tới ánh mắt đồng tình của các nàng.
Tiêu Dịch kêu nàng mỗi ngày viết hai mươi tấm chữ lớn, nàng đều muốn điên rồi.
Nàng dùng bạch ngọc chặn lại tờ giấy vừa viết xong, tay khác lấy ra một tấm giấy mới.
Vừa nâng bút chấm mực, Hà Diệp hưng phấn chạy vào, " Tiểu thư phân phó tìm du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kieu-cua-quyen-than/911607/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.