Vương Thanh nâng mi:
"Vậy sao, như vậy thì chỉ cần uống nhiều nước là môi ai cũng sẽ mềm?"
Phùng Kiến Vũ không suy nghĩ nhiều gật đầu ưm một tiếng. Vương Thanh chậm rãi nói:
"Như vậy ai uống nước môi cũng sẽ mềm, em nói môi em sao lại đẹp hơn môi người khác được?"
Phùng Kiến Vũ nhíu mày ấp úng chưa tìm ra được đáp án:
"Cái này, cái này thật ra... ý em không phải là như thế, ý của em là..."
Vương Thanh vẫn ở sau cánh mông của Phùng Kiến Vũ xoa xoa nắn nắn, vừa làm vừa híp mắt quan sát:
"Vậy ý của em là thế nào?"
Phùng Kiến Vũ không biết giải thích sao cho Vương Thanh hiểu cho nên cảm thấy rất bực mình, giọng có chút nâng lên cao:
"Ai nha bỏ đi, em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn, ngài chỉ cần nhìn em nhiều một chút là sẽ nhận ra được điều đó"
Vương Thanh dừng động tác, mang tay của mình đặt ở trên mông Phùng Kiến Vũ bóp mạnh rồi lạnh giọng:
"Em ra lệnh cho tôi sao?"
Phùng Kiến Vũ giật mình phát hiện ra mình quả thật có chút quá phận rồi, thế cho nên cậu liền xoay người ngồi thẳng dậy hoang mang giải thích:
"A... không phải, ý của em không phải là như thế"
Vương Thanh híp mắt mang tay nâng cằm Phùng Kiến Vũ, ánh mắt kia sớm đã bị dục vọng che lấp, hiện tại càng thêm đáng sợ hơn:
"Ý của em rốt cuộc là thế nào? Không thể dùng một lời nói ngắn gọn để giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khoai-lac-cua-ngai-chi-huy/3100444/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.