Buổi sáng ngày hôm sau khi Phùng Kiến Vũ còn đang mơ màng ngủ liền cảm thấy phía dưới người truyền đến một trận đau nhức, cậu khẽ nhíu mi mở mắt ra nhìn thử liền phát hiện được Vương Thanh đang nâng chân cậu đặt lên vai hắn, còn hắn thì đang dùng sức chuyển động húc mạnh về phía trước. Phùng Kiến Vũ ưm a định mang chân của mình bỏ xuống nhưng đã bị Vương Thanh giữ lại thật chặt:
"Ân... ngài làm gì a..."
Vương Thanh mang theo giọng nói trầm khàn, ánh mắt nóng rực như chứa lửa nóng nhìn chằm chằm Phùng Kiến Vũ:
"Em nói xem"
Phùng Kiến Vũ cử động tay một chút chợt nhận ra ở cổ tay mình có một cái vòng kim loại lạnh băng, ngẩng đầu lên mới biết hai tay của cậu hiện giờ đã bị còng vào hai bên giường, Phùng Kiến Vũ lập tức hoảng sợ nhìn Vương Thanh, có điều Vương Thanh trước sau vẫn chỉ miệt mài đâm vào phía dưới động nhỏ của cậu.
"Ngài muốn làm gì a?"
Vương Thanh không biết lấy được ở đâu hai chiếc vòng kim loại mang cổ chân của Phùng Kiến Vũ khóa chặt rồi cố định vào hai bên thành giường, thế là lúc này người nào đó không còn có chút phản kháng nào tùy ý để cho cặp mắt giống như rada kia dò xét khắp người mình.
Phùng Kiến Vũ sợ đến mức cắn cả vào đầu lưỡi của mình, cậu hỏi Vương Thanh nãy giờ rồi nhưng hắn lại không có ý định đáp lời cậu mà chỉ nhìn chằm chằm cậu như vậy khiến cho nội tâm của Phùng Kiến Vũ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khoai-lac-cua-ngai-chi-huy/3100430/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.