Tú Ảnh lơ mơ, hỏi nhỏ:
- Món gì vậy? Sao chỉ mỗi em được thưởng thức? Anh làm riêng cho em à?
Viên Dạ Trì nhìn cô tà tà, ghé sát vào tai nữ nhân, thầm thì gì đó mà lúc sau khiến khuôn mặt cô hơi ửng đỏ, vành tai bỗng run lên. Nói xong Dạ Trì cà rỡn ngồi ngửa ra sau, cười khúc khích nhìn lấy biểu cảm mất tự nhiên của vật nhỏ. Cô thở dài lấy lại bình tĩnh, gằn:
- Vô sỉ
Bữa tối cũng xong, mọi người ra sân ngồi dưới lán, nói vài câu chuyện và chủ yếu là ông bà Viên muốn cho tất cả ngắm sân vườn nhà mình lúc ngẩng nhìn lên bầu trời đêm. Một màu tối, xanh than điểm xuyến rất nhiều đốm sáng, một rừng sao sáng rực trong màn trời tối thực đẹp, không khí lành lạnh sao thoải mái quá. Tất cả nói chuyện phiếm một lúc lâu, đến tối muộn rồi tất cả trở về ngủ, ông Viên trước khi về phòng còn hào sảng nói lớn:
- Ngày mai để chào đón 3 đứa tới chơi, ông bà già này sẽ đưa mấy đứa dạo quanh thủ đô, còn rất nhiều chỗ đẹp
Xong ông quay ra cười cười, hiền hậu hỏi:
- Phải không Tú Ảnh? Con có ánh mắt sáng rực luôn hiếu kì với mọi thứ đấy haha
Tú Ảnh cười nhẹ, đáp:
- Dạ vâng, con cũng muốn tham quan xung quanh
Kết thúc một chuỗi ngày dài, Viên Dạ Trì nhanh nằm ườn trên giường, hắn vòng hai tay ôm chặt cứng lấy cô, hai mắt lờ đờ nhắm lại, nói nhỏ:
- Ảnh Ảnh, ngủ sớm thôi
Tú Ảnh vẫn ngước mắt nhìn ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/1729517/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.