Tú Ảnh lườm nguýt hắn, lầm bầm:
- Tất cả không phải bắt nguồn do anh à...
Viên Dạ Trì chở cô đi loanh quanh mua một số món theo yêu cầu của nữ nhân, sau cùng cô kiểm tra lại túi đồ rồi nói:
- Đủ rồi, cảm ơn anh nhé, bỏ dở một buổi chiều tại tập đoàn rồi
Hắn lịch thiệp đáp lại:
- Rất hân hạnh
Cả hai cùng về chung cư của cô, Tú Ảnh toan xách đồ lên thấy nam nhân cũng lẽo đẽo đi theo liền thắc mắc:
- Anh không về đi?
Hắn thẳng thừng đi lên căn hộ của Tú Ảnh, hời hợt đáp:
- Đằng nào cũng giúp em dọn đồ, xong rồi chúng ta cùng về
Tú Ảnh ngơ ngác, chạy theo hỏi:
- Dọn gì chứ? Em đâu nhờ anh việc gì? Rồi cùng về là sao?
Viên Dạ Trì cứ bước những bước chân dài, nhanh, thẳng tiến về căn hộ của vật nhỏ. Hắn tuỳ tiện mở cửa nhà, xem xét mấy món đồ xung quanh rồi chỉ chung quanh, nói:
- Dọn quần áo xếp vào vali, xem có những món phụ kiện nào cần thiết thì mang theo không thì để lại tôi bảo Chu Toàn tới dọn bán
Tú Ảnh ngờ nghệch, lắp bắp:. truyện ngôn tình
- Anh..anh nói gì vậy? Em dọn hết đồ đi thì ở đâu chứ?
Viên Dạ Trì nghiêm túc:
- Về nhà tôi, sống cùng tôi. Em thân con gái lại ở một mình, quá nguy hiểm. Vả lại tôi thấy nhà tôi cũng dư tiện nghi, không gây bất tiện cho em đâu
Toan định phản bác cô liền bị hắn ngăn lại, hai ngón tay Dạ Trì khẽ chạm lên môi cô, ngăn mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/1729510/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.