Viên Dạ Trì nghe xong liền dập máy, hắn quay ra vuốt gọc tóc mai của Tú Ảnh rồi quay ra dặn dò hai người hầu:
- Chăm sóc cô ấy, bao giờ cô ấy tỉnh thì báo tôi. Giờ tôi đi ra ngoài một lúc
Cả hai cúi đầy tuân lệnh, sau cùng Viên Dạ Trì hằm hè bước xuống sảnh rồi lái xe phóng đến chỗ Tiết Suy. Đi khoảng 30 phút đã tới nơi, Chu Toàn cùng Tiết Suy đang ở bên trong một nhà kho rộng, ngay ngoài cửa đã nghe rõ tiếng hét the thé của lão Phú:
- Agg...nóng quá nóng quá... xin các cậu
Viên Dạ Trì từ tốn bước vào, tay châm điếu thuốc khói tỏa mờ mịt, cằn nhằn:
- Ồn quá
Đám đàn em xung quanh thấy Dạ Trì liền đồng loạt cúi chào cẩn trọng. Tiết Suy phía xa chạy lại, hắn đô con và cao lớn hơn Viên Dạ Trì, cái đầu trọc lốc, vành tai xỏ lỗ mặc lên mình áo tanktop kèm chiếc quần jeans hầm hố. Tên đó cung kính:
- Dạ anh Viên mới tới
Dạ Trì nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt nam nhân không rõ ý đồ. Tiết Suy hơi cụp mắt, sau cùng như nhận ra điều gì liền chạy về phía lão Phú, hét lớn:
- Ai cho phép mày làm ồn? Ai cho phép? Hả?
Hắn liên tiếp đấm vào mồm lão Phú, miệng lão chảy máu ngập ngụa trong khoang, răng rơi rắc rắc kêu thành tiếng. Viên Dạ Trì liền giãn mặt ra, thảnh thơi đến ngồi bên chiếc ghế sofa đối diện, vừa nhìn cảnh trước mắt vừa cười đùa:
- Tiết Suy, chú chưa từng làm anh thất vọng...Lại đây chút đi
Lão Phú từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/1729507/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.