Tú Ảnh ái ngại hỏi:
- Là sao?
Bạc Siêu giải thích:
- Nãy tôi để ý, Viên Dạ Trì luôn hướng mắt chằm chằm nhìn hai chúng ta, có vẻ thâm tình lắm. Tôi thấy anh ta đem cô ra tiếp khách chỉ đang là dử mồi cô chứ chắc chắn không để cô qua đêm với tôi đâu, haha
Bạc Siêu chỉ vào hai chỗ đổ vỡ lúc nãy, lên tiếng:
- Khéo khi Viên Dạ Trì đang sôi sục chạy lên đây tìm cô đấy
Mới nói xong liền là tiếng đập cửa bên ngoài, giọng Chu Toàn gầm lớn:
- Cậu Bạc Siêu, ngài Viên có chuyện càn gặp gấp
Bạc Siêu cười khẩy, cà rỡn:
- Thiêng thật
Hắn quay ra đối diện với cô, nghiêm túc nói:
- Tôi xin lỗi trước, cũng mong cô hét to lên
Nói rồi hắn véo mạnh vào bên eo của Tú Ảnh một cách bất ngờ, lực tay to siết mạnh khiến cơn đau tê cứng cả vùng da, Tú Ảnh phản xạ hét lên:
- Agg...
Viên Dạ Trì bên ngoài nghe tiếng liền nóng ruột, một phát dùng lực bẩy cánh cửa ra, hung hãn đi vào giật lấy Tú Ảnh trong tay Bạc Siêu. Bạc Siêu ăn vạ:
- Ơ này, chẳng phải anh bảo cô gái này của em, tùy em. Bây giờ đến đòi người là sao?
Viên Dạ Trì nghiến răng ken két:
- Cho chú, nhưng chú lại đang không biết hưởng thụ đấy
Nói rồi hắn nắm chắc tay cô, lôi đi ngay sau đó, lực tay nắm chặt nghe cả tiếng rắc rắc xương cổ tay, Tú Ảnh lúi húi chạy sau, hớt hải:
- Dạ Trì, đau quá... Anh mau nới tay ra, vả lại từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khien-hoa-yeu/163335/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.